Sỏi Bàng Quang Ở Chó: Nguyên Nhân, Triệu Chứng Và Cách Điều Trị Hiệu Quả

Bệnh sỏi bàng quang ở chó là một tình trạng phổ biến nhưng thường bị bỏ qua, ảnh hưởng đến sức khỏe và chất lượng cuộc sống của thú cưng. Mặc dù có thể xảy ra ở mọi lứa tuổi, nhưng một số cá thể chó có thể mắc bệnh ngay từ khi còn rất trẻ, đôi khi chỉ sau một năm tuổi. Đây là một bệnh lý phức tạp, có thể từ nhẹ đến nghiêm trọng, tùy thuộc vào loại sỏi, kích thước và vị trí. Hiểu rõ về nguyên nhân, các dấu hiệu nhận biết và phương pháp điều trị, phòng ngừa sỏi bàng quang là điều cần thiết để chủ nuôi có thể bảo vệ sức khỏe cho người bạn bốn chân của mình.

Tưng Bừng Khai Trương

Giảm 50% Các Sản Phẩm Cho Chó Mèo Tại Đây

Tổng quan về sỏi bàng quang ở chó

Sỏi bàng quang ở chó, còn được gọi là urolithiasis, là sự hình thành các tinh thể rắn trong bàng quang. Các tinh thể này có thể nhỏ như hạt cát hoặc lớn như quả bóng golf, và có thể là một viên duy nhất hoặc nhiều viên. Sự hiện diện của sỏi gây ra viêm nhiễm, đau đớn và có thể dẫn đến tắc nghẽn đường tiểu, đặc biệt nguy hiểm đối với chó đực. Tình trạng này không chỉ gây khó chịu cho chó mà còn tiềm ẩn nhiều rủi ro sức khỏe nghiêm trọng nếu không được chẩn đoán và điều trị kịp thời.

Sỏi bàng quang là kết quả của sự quá bão hòa các khoáng chất trong nước tiểu. Khi nồng độ các chất này vượt quá khả năng hòa tan của nước tiểu, chúng sẽ kết tinh và dần dần tạo thành sỏi. Quá trình này có thể bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố nội tại và ngoại tại, khiến chó trở thành đối tượng dễ mắc phải căn bệnh này. Việc nắm vững các yếu tố nguy cơ là bước đầu tiên để chủ nuôi có thể phòng tránh bệnh hiệu quả.

Nguyên nhân và yếu tố nguy cơ hình thành sỏi bàng quang ở chó

Sự hình thành sỏi bàng quang ở chó là một quá trình phức tạp, liên quan đến nhiều yếu tố tương tác với nhau. Hiểu rõ các nguyên nhân này giúp chủ nuôi có cái nhìn toàn diện hơn về cách phòng ngừa và quản lý bệnh.

1. Sự quá bão hòa tinh thể trong nước tiểu

Đây là yếu tố quan trọng nhất. Khi nước tiểu chứa quá nhiều khoáng chất như canxi, magie, amoniac, urate hoặc cystine, chúng có xu hướng kết tủa và hình thành tinh thể. Các yếu tố góp phần vào sự quá bão hòa bao gồm:

  • Tiết quá mức các tinh thể ở thận: Một số chó có cơ địa tiết ra nhiều khoáng chất hơn bình thường qua thận.
  • Tăng tái hấp thu nước ở thận: Khi thận tái hấp thu quá nhiều nước, nước tiểu trở nên cô đặc hơn, làm tăng nồng độ các chất hòa tan.
  • Thay đổi pH nước tiểu: Độ pH của nước tiểu đóng vai trò then chốt. Nước tiểu quá axit hoặc quá kiềm có thể tạo môi trường thuận lợi cho sự hình thành của các loại sỏi khác nhau. Ví dụ, sỏi struvite thường hình thành trong nước tiểu kiềm, trong khi sỏi canxi oxalat phát triển trong nước tiểu axit.

2. Nhiễm trùng đường tiết niệu (UTI)

Nhiễm trùng do vi khuẩn là một trong những nguyên nhân hàng đầu gây ra sỏi struvite. Một số loại vi khuẩn, đặc biệt là vi khuẩn sản xuất enzyme urease, có khả năng phân hủy urê trong nước tiểu thành amoniac và carbon dioxide. Amoniac làm tăng độ pH của nước tiểu, tạo điều kiện lý tưởng cho sự kết tủa của magie amoni photphat (struvite). Đây là lý do tại sao việc điều trị UTI kịp thời và triệt để là rất quan trọng.

3. Chế độ ăn uống

Thức ăn đóng vai trò không nhỏ trong việc điều chỉnh độ pH của nước tiểu và nồng độ các khoáng chất.

  • Chế độ ăn giàu protein, khoáng chất: Một số loại thức ăn có hàm lượng khoáng chất hoặc protein cụ thể cao có thể góp phần vào việc hình thành sỏi, đặc biệt nếu chó có xu hướng di truyền.
  • Thức ăn chất lượng thấp: Thức ăn không cân bằng dinh dưỡng, chứa phụ gia kém chất lượng có thể ảnh hưởng đến chức năng thận và hệ tiết niệu.
  • Uống ít nước: Chó không uống đủ nước sẽ có nước tiểu cô đặc hơn, làm tăng nguy cơ kết tinh khoáng chất.

4. Tần suất đi tiểu

Chó nhịn tiểu quá lâu, hoặc ít được dắt đi vệ sinh thường xuyên, sẽ giữ nước tiểu trong bàng quang lâu hơn. Điều này cho phép các tinh thể có thêm thời gian để kết tủa và lắng đọng, hình thành sỏi. Tình trạng này thường gặp ở những chú chó ngoan ngoãn chờ được dắt ra ngoài hoặc những chú chó bị nhốt trong nhà quá lâu.

5. Yếu tố di truyền và giống chó

Một số giống chó có xu hướng di truyền dễ mắc bệnh sỏi bàng quang ở chó hơn các giống khác. Điều này có thể liên quan đến sự trao đổi chất đặc trưng hoặc đặc điểm cấu trúc đường tiết niệu của chúng. Các giống chó nguy cơ cao bao gồm:

  • Basset Hound
  • Beagle
  • Bulldog (đặc biệt là Bulldog Anh)
  • Cocker Spaniel
  • Dachshund
  • Dalmatian (dễ mắc sỏi urate do rối loạn chuyển hóa axit uric)
  • Miniature Schnauzer (dễ mắc sỏi canxi oxalat)
  • Miniature Poodle
  • Pekingese
  • Pug
  • Welsh Corgi

6. Tuổi tác và giới tính

Mặc dù sỏi bàng quang có thể xảy ra ở mọi lứa tuổi, chó trung niên đến già thường có nguy cơ cao hơn. Sỏi struvite thường gặp ở chó cái do dễ mắc UTI hơn, trong khi sỏi canxi oxalat thường gặp ở chó đực. Cấu tạo đường niệu đạo hẹp hơn ở chó đực cũng làm tăng nguy cơ tắc nghẽn khi sỏi di chuyển.

7. Các bệnh lý khác

Một số bệnh lý nội tiết như hội chứng Cushing (hyperadrenocorticism) có thể làm tăng nguy cơ hình thành sỏi do ảnh hưởng đến cân bằng điện giải và chức năng thận.

Các loại sỏi bàng quang thường gặp ở chó

Việc xác định loại sỏi là cực kỳ quan trọng để lựa chọn phương pháp điều trị và phòng ngừa tái phát hiệu quả nhất. Chó có thể có một loại sỏi hoặc nhiều loại kết hợp.

1. Sỏi Struvite (Magnesium Ammonium Phosphate)

  • Đặc điểm: Đây là loại sỏi phổ biến nhất, chiếm khoảng 50% các trường hợp sỏi bàng quang ở chó. Thường hình thành trong môi trường nước tiểu kiềm, đặc biệt là khi có nhiễm trùng đường tiết niệu do vi khuẩn sản xuất urease.
  • Nguyên nhân: Chủ yếu do UTI, chế độ ăn giàu magie, amoniac, photphat.
  • Điều trị: Có thể hòa tan bằng chế độ ăn kiêng đặc biệt làm axit hóa nước tiểu và kháng sinh để điều trị nhiễm trùng.

2. Sỏi Canxi Oxalat (Calcium Oxalate)

  • Đặc điểm: Loại sỏi này đứng thứ hai về mức độ phổ biến, chiếm khoảng 30-40% các trường hợp. Thường hình thành trong nước tiểu axit hoặc trung tính.
  • Nguyên nhân: Tăng canxi niệu (hypercalciuria), tăng oxalat niệu (hyperoxaluria), yếu tố di truyền (Miniature Schnauzer, Bichon Frise), chế độ ăn uống.
  • Điều trị: Không thể hòa tan bằng thuốc hoặc chế độ ăn kiêng. Cần phẫu thuật hoặc phương pháp can thiệp khác để loại bỏ. Chế độ ăn kiêng đặc biệt được sử dụng để ngăn ngừa tái phát.

3. Sỏi Urate (Ammonium Urate)

  • Đặc điểm: Chiếm khoảng 5-10% các trường hợp. Thường hình thành trong nước tiểu axit.
  • Nguyên nhân: Chủ yếu liên quan đến bất thường chuyển hóa purine, đặc biệt ở chó Dalmatians do di truyền có hệ thống chuyển hóa axit uric kém hiệu quả. Cũng có thể liên quan đến bệnh gan (shunt cửa chủ).
  • Điều trị: Có thể hòa tan bằng chế độ ăn ít protein, thuốc làm kiềm hóa nước tiểu (allopurinol) và điều trị bệnh gan nếu có.

4. Sỏi Cystine

  • Đặc điểm: Đây là loại sỏi hiếm gặp, hình thành trong nước tiểu axit.
  • Nguyên nhân: Do rối loạn di truyền trong việc vận chuyển axit amin cystine ở thận, dẫn đến lượng cystine cao trong nước tiểu. Phổ biến ở một số giống chó đực như Bulldog, Dachshund, Labrador Retriever.
  • Điều trị: Có thể hòa tan bằng chế độ ăn kiêng đặc biệt và thuốc làm kiềm hóa nước tiểu. Phẫu thuật thường được yêu cầu.

5. Sỏi Silicate

  • Đặc điểm: Rất hiếm gặp.
  • Nguyên nhân: Thường liên quan đến chế độ ăn có hàm lượng silica cao, thường là từ một số loại thức ăn khô thương mại hoặc nước uống từ giếng có hàm lượng silica cao.
  • Điều trị: Cần thay đổi chế độ ăn uống. Phẫu thuật thường cần thiết để loại bỏ sỏi.

Biến chứng và mức độ nguy hiểm của sỏi bàng quang ở chó

Sỏi bàng quang ở chó không chỉ gây đau đớn mà còn tiềm ẩn nhiều biến chứng nghiêm trọng, thậm chí đe dọa tính mạng nếu không được phát hiện và điều trị kịp thời. Mức độ nguy hiểm phụ thuộc vào kích thước, số lượng sỏi, vị trí và liệu có xảy ra tắc nghẽn hay không.

1. Nhiễm trùng đường tiết niệu mãn tính hoặc tái phát

Sỏi trong bàng quang tạo ra một bề mặt thô ráp, làm tổn thương niêm mạc bàng quang và trở thành nơi trú ngụ lý tưởng cho vi khuẩn. Điều này dẫn đến các đợt UTI tái phát hoặc mãn tính, rất khó điều trị dứt điểm nếu sỏi vẫn còn. Viêm mãn tính có thể làm dày thành bàng quang, giảm khả năng chứa nước tiểu và gây đau dai dẳng.

2. Tắc nghẽn đường tiểu (Urinary Obstruction)

Đây là biến chứng nguy hiểm nhất, đặc biệt phổ biến ở chó đực do niệu đạo hẹp và dài hơn. Khi một viên sỏi di chuyển từ bàng quang xuống niệu đạo và mắc kẹt, nó sẽ chặn hoàn toàn dòng nước tiểu.

  • Hậu quả: Nước tiểu không thể thoát ra ngoài, tích tụ lại trong bàng quang, gây căng giãn bàng quang quá mức. Áp lực tăng cao có thể làm tổn thương thận, gây suy thận cấp tính chỉ trong vài giờ.
  • Triệu chứng: Chó có biểu hiện rặn tiểu liên tục nhưng không ra nước tiểu hoặc chỉ ra rất ít, đau đớn dữ dội, bồn chồn, nôn mửa, chán ăn.
  • Nguy cơ tử vong: Nếu không được cấp cứu y tế khẩn cấp trong vòng 24-48 giờ, chó có thể tử vong do vỡ bàng quang, suy thận cấp, nhiễm độc urê huyết hoặc rối loạn điện giải nghiêm trọng (tăng kali máu gây loạn nhịp tim).

3. Tổn thương thành bàng quang

Sỏi cọ xát vào thành bàng quang gây viêm, chảy máu và loét. Viêm mãn tính có thể dẫn đến sự thay đổi cấu trúc của thành bàng quang, làm giảm chức năng của nó. Trong trường hợp nặng, sỏi có thể gây thủng bàng quang, dẫn đến viêm phúc mạc và sốc nhiễm trùng.

4. Rối loạn chất điện giải và suy thận cấp

Tắc nghẽn đường tiểu hoặc suy giảm chức năng thận do sỏi gây ra có thể dẫn đến sự tích tụ các chất thải độc hại trong máu (urê, creatinin) và rối loạn nghiêm trọng về cân bằng điện giải, đặc biệt là tăng kali máu. Tăng kali máu có thể gây ra các vấn đề về tim mạch, bao gồm nhịp tim bất thường và ngừng tim, đe dọa tính mạng.

5. Đau đớn và khó chịu mãn tính

Ngay cả khi không có tắc nghẽn, sự hiện diện của sỏi cũng gây ra viêm và kích ứng bàng quang, dẫn đến đau đớn và khó chịu mãn tính cho chó. Điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống của thú cưng, khiến chúng luôn trong trạng thái bồn chồn, khó chịu và thay đổi hành vi.

Dấu hiệu nhận biết sỏi bàng quang ở chó

Các dấu hiệu lâm sàng của sỏi bàng quang ở chó có thể đa dạng, từ không rõ ràng đến rất nghiêm trọng, tùy thuộc vào kích thước, số lượng sỏi, vị trí và sự hiện diện của các biến chứng như tắc nghẽn hoặc nhiễm trùng. Chủ nuôi cần chú ý đến bất kỳ thay đổi nào trong thói quen đi tiểu của chó.

1. Tiêu khó, rặn tiểu hoặc đau khi đi tiểu (Dysuria/Stranguria)

Đây là một trong những triệu chứng phổ biến nhất. Chó có thể rặn tiểu nhiều lần, cong lưng, thể hiện sự khó chịu hoặc rên rỉ khi cố gắng đi tiểu. Đôi khi chúng chỉ nhỏ vài giọt nước tiểu hoặc không ra được giọt nào dù đã rặn rất lâu.

2. Tiểu dắt, tiểu nhiều lần từng chút một (Pollakiuria)

Chó đi tiểu thường xuyên hơn bình thường, nhưng mỗi lần chỉ ra một lượng rất nhỏ nước tiểu. Điều này xảy ra do bàng quang bị kích thích bởi sỏi, khiến chúng cảm thấy muốn đi tiểu liên tục.

3. Tiểu tiện không kiểm soát hoặc tiểu bậy trong nhà (Urinary Incontinence)

Bàng quang bị viêm và kích thích có thể làm suy yếu khả năng kiểm soát bàng quang của chó, dẫn đến việc chúng tiểu tiện không tự chủ hoặc tiểu tiện ở những nơi không phù hợp trong nhà.

4. Có máu trong nước tiểu (Hematuria)

Sự cọ xát của sỏi vào thành bàng quang hoặc niệu đạo gây tổn thương và chảy máu. Nước tiểu có thể có màu hồng, đỏ hoặc thậm chí có cục máu đông nhỏ. Đây là một dấu hiệu cảnh báo nghiêm trọng.

5. Bồn chồn, hay liếm cơ quan sinh dục

Chó có thể thể hiện sự khó chịu bằng cách bồn chồn, đi lại liên tục, hoặc liếm liên tục vào vùng hậu môn và cơ quan sinh dục để cố gắng giảm bớt sự kích ứng và đau.

6. Nôn ói, bỏ ăn hoặc thờ ơ

Trong những trường hợp nghiêm trọng, đặc biệt khi có tắc nghẽn đường tiểu hoặc suy thận cấp, chó có thể biểu hiện các triệu chứng toàn thân như nôn mửa, chán ăn, mệt mỏi, thờ ơ và suy nhược. Đây là dấu hiệu của tình trạng cấp cứu cần được xử lý ngay lập tức.

7. Đau bụng hoặc nhạy cảm khi chạm vào vùng bụng dưới

Chủ nuôi có thể nhận thấy chó rụt người hoặc rên rỉ khi chạm nhẹ vào vùng bụng dưới, nơi bàng quang nằm. Điều này cho thấy bàng quang đang bị đau hoặc căng tức.

Tuy nhiên, điều đáng lưu ý là một số chó có thể không biểu hiện bất kỳ triệu chứng rõ ràng nào, đặc biệt nếu sỏi còn nhỏ hoặc không gây tắc nghẽn. Các dấu hiệu bệnh thường chỉ xuất hiện khi tình trạng đã trở nên nghiêm trọng hoặc khi sỏi đã gây ra biến chứng. Do đó, việc khám sức khỏe định kỳ là rất quan trọng để phát hiện sớm.

Chẩn đoán sỏi bàng quang ở chó

Để chẩn đoán chính xác sỏi bàng quang ở chó và xác định loại sỏi, bác sĩ thú y sẽ tiến hành một loạt các kiểm tra từ lâm sàng đến cận lâm sàng. Quá trình chẩn đoán toàn diện giúp đưa ra phác đồ điều trị hiệu quả nhất.

1. Thăm khám lâm sàng

Bác sĩ sẽ kiểm tra tổng thể tình trạng của chó, bao gồm việc sờ nắn vùng bụng dưới để cảm nhận kích thước, độ cứng của bàng quang và có thể phát hiện sỏi lớn. Các câu hỏi về lịch sử bệnh, thói quen đi tiểu và chế độ ăn uống của chó cũng rất quan trọng.

2. Xét nghiệm nước tiểu (Urinalysis)

Đây là một xét nghiệm không thể thiếu. Mẫu nước tiểu sẽ được phân tích để:

  • Đo pH nước tiểu: Giúp gợi ý loại sỏi có thể có (ví dụ, pH kiềm thường liên quan đến sỏi struvite, pH axit liên quan đến sỏi oxalat hoặc urate).
  • Đo tỷ trọng nước tiểu (Specific Gravity): Đánh giá mức độ cô đặc của nước tiểu.
  • Kiểm tra sự hiện diện của máu, protein, glucose, keton.
  • Soi cặn nước tiểu: Phát hiện các tinh thể (cristals), tế bào viêm, hồng cầu, bạch cầu và vi khuẩn. Sự hiện diện của các loại tinh thể cụ thể có thể gợi ý loại sỏi.
  • Cấy nước tiểu và kháng sinh đồ: Nếu có dấu hiệu nhiễm trùng, việc cấy nước tiểu giúp xác định loại vi khuẩn gây bệnh và loại kháng sinh hiệu quả nhất.

3. Chẩn đoán hình ảnh

  • Chụp X-quang (Radiography):
    • Giá trị: X-quang rất hữu ích trong việc phát hiện hầu hết các loại sỏi bàng quang vì chúng thường chứa khoáng chất và có thể cản quang (radiopaque). Sỏi canxi oxalat, struvite và canxi photphat thường dễ dàng nhìn thấy trên X-quang.
    • Hạn chế: Sỏi urate, cystine và một số sỏi silicate ít cản quang (radiolucent) nên khó hoặc không thể nhìn thấy được bằng X-quang thông thường. Kích thước sỏi dưới 3mm cũng có thể không rõ ràng.
  • Siêu âm (Ultrasonography):
    • Giá trị: Siêu âm là công cụ chẩn đoán hình ảnh tuyệt vời, đặc biệt để phát hiện các loại sỏi không cản quang trên X-quang (urate, cystine), sỏi nhỏ, và đánh giá tình trạng viêm dày thành bàng quang. Siêu âm cũng cho phép đánh giá các cơ quan khác trong hệ tiết niệu và loại trừ các bệnh lý khác.
    • Cách thức: Bác sĩ sẽ dùng đầu dò siêu âm di chuyển trên vùng bụng dưới của chó để quan sát bàng quang và niệu đạo. Sỏi thường xuất hiện dưới dạng cấu trúc phản âm mạnh, có bóng lưng (acoustic shadow).
  • Chụp cản quang đường tiết niệu (Contrast Radiography/Urography): Trong một số trường hợp phức tạp hoặc khi các phương pháp trên không rõ ràng, bác sĩ có thể tiêm thuốc cản quang vào bàng quang (cystography) hoặc đường tiết niệu (urethrography) để làm nổi bật sỏi và các bất thường về cấu trúc.

4. Xét nghiệm máu tổng quát (CBC và Hóa sinh máu)

  • Giá trị: Đánh giá tình trạng sức khỏe tổng thể của chó, phát hiện dấu hiệu nhiễm trùng (tăng bạch cầu), thiếu máu.
  • Hóa sinh máu: Đánh giá chức năng thận (urê, creatinin), gan, đường huyết và cân bằng điện giải (kali, natri, clorua, canxi, photphat). Các bất thường trong các chỉ số này có thể chỉ ra biến chứng của sỏi hoặc các bệnh lý nền khác.

5. Phân tích sỏi (Stone Analysis)

Đây là bước cực kỳ quan trọng để xác định chính xác thành phần hóa học của sỏi. Sỏi có thể được lấy qua phẫu thuật, rửa bàng quang hoặc được chó tiểu ra. Thông tin này là nền tảng để lựa chọn chế độ ăn kiêng và liệu pháp phòng ngừa tái phát phù hợp nhất.

Các phương pháp điều trị sỏi bàng quang ở chó

Sau khi chẩn đoán và xác định loại sỏi, bác sĩ thú y sẽ đưa ra liệu trình điều trị phù hợp nhất cho sỏi bàng quang ở chó. Mục tiêu là loại bỏ sỏi, kiểm soát triệu chứng và ngăn ngừa tái phát.

1. Truyền dịch và thông đường niệu đạo (đối với trường hợp tắc nghẽn cấp tính)

Trong trường hợp chó bị tắc nghẽn đường tiểu cấp tính do sỏi, đây là một cấp cứu y tế.

  • Mục tiêu: Giảm áp lực bàng quang, phục hồi dòng nước tiểu và ổn định tình trạng chó.
  • Cách thực hiện: Bác sĩ sẽ cố gắng đẩy sỏi ngược vào bàng quang hoặc đẩy ra ngoài bằng cách thông niệu đạo bằng ống thông tiểu. Đồng thời, chó sẽ được truyền dịch tĩnh mạch để hỗ trợ chức năng thận, điều chỉnh rối loạn điện giải và giúp làm loãng nước tiểu. Đôi khi, các viên sỏi nhỏ hoặc tinh thể có thể được đẩy ra ngoài cùng với nước tiểu.

2. Điều trị bằng thuốc

  • Kháng sinh: Nếu có nhiễm trùng đường tiết niệu kèm theo, kháng sinh sẽ được sử dụng dựa trên kết quả kháng sinh đồ để tiêu diệt vi khuẩn. Điều trị kháng sinh thường kéo dài và cần tuân thủ nghiêm ngặt.
  • Thuốc giảm đau và chống viêm: Giúp giảm bớt sự khó chịu và viêm nhiễm do sỏi gây ra.
  • Thuốc làm thay đổi pH nước tiểu: Tùy thuộc vào loại sỏi, bác sĩ có thể kê đơn thuốc làm axit hóa nước tiểu (để hòa tan sỏi struvite) hoặc làm kiềm hóa nước tiểu (để hòa tan sỏi urate hoặc cystine và ngăn ngừa sỏi canxi oxalat).
  • Các thuốc khác: Ví dụ, allopurinol cho sỏi urate ở Dalmatians.

3. Hòa tan sỏi bằng chế độ ăn kiêng đặc biệt (Medical Dissolution)

Đây là phương pháp hiệu quả cho một số loại sỏi, đặc biệt là sỏi struvite.

  • Cách thức: Bác sĩ sẽ kê đơn thức ăn điều trị đặc biệt được thiết kế để thay đổi độ pH của nước tiểu và giảm nồng độ các khoáng chất hình thành sỏi. Ví dụ, thức ăn cho sỏi struvite thường có hàm lượng protein thấp, photphat thấp và magie thấp, đồng thời làm axit hóa nước tiểu.
  • Hiệu quả: Phương pháp này có thể mất vài tuần đến vài tháng để hòa tan hoàn toàn sỏi. Cần theo dõi chặt chẽ bằng X-quang hoặc siêu âm định kỳ và xét nghiệm nước tiểu.
  • Hạn chế: Không phải tất cả các loại sỏi đều có thể hòa tan (ví dụ, sỏi canxi oxalat, silicate).

4. Loại bỏ sỏi bằng thủ thuật hoặc phẫu thuật

Nếu sỏi không thể hòa tan bằng chế độ ăn kiêng, gây tắc nghẽn hoặc quá lớn, cần phải can thiệp để loại bỏ.

  • Thủy lực học ngược dòng (Urohydropropulsion): Đối với sỏi nhỏ, bác sĩ có thể bơm chất lỏng vào bàng quang để đẩy sỏi ra ngoài qua niệu đạo. Phương pháp này thường hiệu quả hơn ở chó cái do niệu đạo rộng hơn.
  • Nội soi bàng quang (Cystoscopy): Sử dụng ống nội soi để nhìn vào bàng quang, gắp hoặc phá vỡ sỏi nhỏ.
  • Phẫu thuật cắt bàng quang (Cystotomy): Đây là phương pháp phổ biến nhất để loại bỏ sỏi bàng quang. Bác sĩ sẽ phẫu thuật mở bàng quang, loại bỏ sỏi và làm sạch bàng quang. Sau phẫu thuật, sỏi sẽ được gửi đi phân tích để xác định chính xác thành phần.
  • Phẫu thuật tạo hình niệu đạo (Urethrostomy): Trong những trường hợp tắc nghẽn niệu đạo mãn tính hoặc tái phát nghiêm trọng ở chó đực, phẫu thuật này có thể được thực hiện để tạo một lỗ mở niệu đạo vĩnh viễn lớn hơn, giúp sỏi nhỏ dễ dàng thoát ra ngoài.

5. Chăm sóc hậu phẫu và sau điều trị

Sau khi điều trị, việc chăm sóc và quản lý lâu dài là rất quan trọng để ngăn ngừa tái phát. Điều này bao gồm chế độ ăn uống đặc biệt, theo dõi y tế định kỳ và thay đổi lối sống.

Chẩn đoán sỏi bàng quang ở chó bằng X-quangChẩn đoán sỏi bàng quang ở chó bằng X-quang

Phòng ngừa sỏi bàng quang ở chó tái phát

Phòng ngừa là yếu tố then chốt để đảm bảo chó của bạn không phải đối mặt với sỏi bàng quang ở chó một lần nữa. Dựa trên kết quả phân tích loại sỏi, bác sĩ thú y sẽ xây dựng một kế hoạch quản lý lâu dài cụ thể.

1. Chế độ ăn uống đặc biệt và cân bằng

Đây là biện pháp phòng ngừa quan trọng nhất, đặc biệt sau khi đã xác định được loại sỏi.

  • Thức ăn điều trị (Prescription Diets): Hầu hết các bác sĩ thú y sẽ khuyến nghị sử dụng thức ăn hạt hoặc thức ăn ướt đặc biệt được bào chế để ngăn ngừa sự hình thành của một loại sỏi cụ thể.
    • Đối với sỏi struvite: Thức ăn có hàm lượng magie, photphat và protein thấp, đồng thời làm axit hóa nước tiểu.
    • Đối với sỏi canxi oxalat: Thức ăn có hàm lượng protein vừa phải, ít canxi và oxalat, đồng thời làm kiềm hóa nước tiểu một cách vừa phải.
    • Đối với sỏi urate: Thức ăn ít purine, protein thấp.
    • Đối với sỏi cystine: Thức ăn ít protein, sodium và giúp kiềm hóa nước tiểu.
  • Hạn chế đồ ăn vặt và thức ăn từ bàn ăn: Tránh cho chó ăn các loại thức ăn bổ sung không kiểm soát, đặc biệt là những loại có thể làm thay đổi cân bằng khoáng chất trong nước tiểu.

2. Tăng cường lượng nước uống

Việc uống đủ nước là cực kỳ quan trọng để giữ cho nước tiểu loãng, làm giảm nồng độ các khoáng chất và ngăn chặn sự kết tinh.

  • Cung cấp nước sạch liên tục: Đảm bảo chó luôn có sẵn nước sạch, tươi mát.
  • Khuyến khích uống nước: Sử dụng bát nước lớn, nhiều bát nước ở các vị trí khác nhau, hoặc bát nước chảy (máy lọc nước cho thú cưng) có thể khuyến khích chó uống nhiều hơn.
  • Thức ăn ướt: Nếu chó không uống đủ nước, việc chuyển sang chế độ ăn thức ăn ướt (canned food) thay vì hạt khô có thể tăng đáng kể lượng nước hấp thụ.

3. Khuyến khích đi tiểu thường xuyên

Việc đi tiểu thường xuyên giúp tống xuất các tinh thể và khoáng chất ra khỏi bàng quang trước khi chúng có cơ hội hình thành sỏi.

  • Dắt chó đi dạo thường xuyên: Đảm bảo chó có đủ cơ hội đi vệ sinh ít nhất 3-4 lần mỗi ngày.
  • Không để chó nhịn tiểu quá lâu: Tránh việc chó phải giữ nước tiểu trong thời gian dài.

4. Theo dõi và kiểm tra sức khỏe định kỳ

  • Kiểm tra nước tiểu định kỳ: Bác sĩ thú y sẽ khuyến nghị kiểm tra nước tiểu thường xuyên (ví dụ, mỗi 3-6 tháng) để theo dõi pH nước tiểu, sự hiện diện của tinh thể hoặc dấu hiệu nhiễm trùng.
  • Khám sức khỏe tổng quát: Khám tổng quát hàng năm hoặc nửa năm một lần giúp phát hiện sớm các vấn đề sức khỏe tiềm ẩn hoặc tái phát của sỏi.
  • X-quang hoặc siêu âm định kỳ: Trong một số trường hợp, bác sĩ có thể yêu cầu chụp X-quang hoặc siêu âm định kỳ để kiểm tra xem có sự hình thành sỏi mới nào không.

5. Điều trị và kiểm soát nhiễm trùng đường tiết niệu

Nếu chó có tiền sử nhiễm trùng đường tiết niệu, cần phải điều trị triệt để mọi đợt nhiễm trùng và thực hiện các biện pháp phòng ngừa để tránh tái phát, vì UTI là nguyên nhân chính gây sỏi struvite.

6. Quản lý cân nặng

Béo phì có thể gián tiếp ảnh hưởng đến sức khỏe đường tiết niệu, do đó việc duy trì cân nặng lý tưởng cho chó cũng là một phần quan trọng của kế hoạch phòng ngừa.

Bằng cách áp dụng một chế độ quản lý chặt chẽ và nhất quán, chủ nuôi có thể giảm thiểu đáng kể nguy cơ tái phát sỏi bàng quang ở chó và giúp thú cưng có một cuộc sống khỏe mạnh, thoải mái. Việc hợp tác chặt chẽ với bác sĩ thú y để điều chỉnh kế hoạch phòng ngừa phù hợp với từng cá thể chó là điều tối quan trọng.
Để tìm hiểu thêm về sức khỏe của thú cưng và các sản phẩm chăm sóc chất lượng, bạn có thể truy cập Mochi Cat.

Câu hỏi thường gặp về sỏi bàng quang ở chó (FAQ)

1. Sỏi bàng quang ở chó có thể tự khỏi không?

Không, sỏi bàng quang ở chó không thể tự khỏi. Một số loại sỏi nhỏ (như struvite) có thể được hòa tan bằng chế độ ăn kiêng đặc biệt và thuốc, nhưng quá trình này cần sự can thiệp và theo dõi y tế nghiêm ngặt. Các loại sỏi khác (như canxi oxalat) không thể hòa tan và cần được loại bỏ bằng thủ thuật hoặc phẫu thuật.

2. Sỏi bàng quang có lây nhiễm không?

Không, sỏi bàng quang không phải là bệnh truyền nhiễm và không lây từ chó này sang chó khác, hoặc từ chó sang người. Đây là một bệnh lý liên quan đến sự rối loạn chuyển hóa và các yếu tố môi trường.

3. Chó nhà tôi đã được phẫu thuật lấy sỏi, liệu có tái phát không?

Rất có khả năng sỏi sẽ tái phát nếu không có các biện pháp phòng ngừa thích hợp. Tỷ lệ tái phát sỏi bàng quang khá cao, đặc biệt là sỏi canxi oxalat và struvite, nếu không tuân thủ chế độ ăn kiêng đặc biệt và các khuyến nghị của bác sĩ thú y. Việc phân tích sỏi sau phẫu thuật là rất quan trọng để xây dựng phác đồ phòng ngừa cá thể hóa.

4. Nên cho chó ăn thức ăn gì để phòng ngừa sỏi bàng quang?

Loại thức ăn phù hợp phụ thuộc vào loại sỏi mà chó có nguy cơ mắc phải. Tốt nhất là sử dụng các loại thức ăn điều trị (prescription diets) được bác sĩ thú y kê đơn, được bào chế đặc biệt để kiểm soát pH nước tiểu và nồng độ khoáng chất. Tránh các loại thức ăn nhiều protein, canxi, magie hoặc purine không kiểm soát. Quan trọng là đảm bảo chó uống đủ nước.

5. Khi nào cần đưa chó đi khám bác sĩ thú y?

Bạn nên đưa chó đi khám ngay lập tức nếu nhận thấy bất kỳ dấu hiệu nào của bệnh sỏi bàng quang ở chó như: tiểu khó, rặn tiểu, tiểu dắt, có máu trong nước tiểu, liếm liên tục vùng sinh dục, hoặc các triệu chứng nghiêm trọng như nôn ói, bỏ ăn. Đặc biệt, nếu chó đực không thể đi tiểu được, đây là trường hợp cấp cứu y tế khẩn cấp. Khám sức khỏe định kỳ hàng năm cũng rất quan trọng để phát hiện sớm các vấn đề.

Sỏi bàng quang ở chó là một bệnh lý phổ biến nhưng có thể quản lý và phòng ngừa hiệu quả nếu chủ nuôi có kiến thức và sự quan tâm đúng mức. Việc nhận biết sớm các dấu hiệu, tuân thủ quy trình chẩn đoán chính xác và áp dụng phác đồ điều trị phù hợp là chìa khóa để bảo vệ sức khỏe cho thú cưng. Hơn hết, một chế độ ăn uống cân bằng, cung cấp đủ nước và lịch trình đi tiểu đều đặn, cùng với việc thăm khám thú y định kỳ, sẽ giúp giảm thiểu đáng kể nguy cơ tái phát sỏi bàng quang ở chó. Hãy luôn đồng hành cùng thú cưng của bạn trên hành trình duy trì một cuộc sống khỏe mạnh và hạnh phúc.

Ngày Cập Nhật: Tháng 9 16, 2025 by