Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi là tình trạng thường gặp khiến nhiều chủ nuôi lo lắng. Khi thấy boss yêu có dấu hiệu này, bạn có thể băn khoăn không biết đó là biểu hiện bình thường hay dấu hiệu của một vấn đề sức khỏe nghiêm trọng. Bài viết này từ MochiCat.vn sẽ cùng bạn tìm hiểu sâu hơn về các nguyên nhân phổ biến dẫn đến tình trạng mèo bị chảy nước mắt nước mũi, từ đó đưa ra những hướng xử lý phù hợp và kịp thời nhất. Đừng bỏ qua những thông tin quan trọng về sức khỏe mèo cưng nhé.
Hiểu Rõ Về Dấu Hiệu Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi
Trước khi đi sâu vào nguyên nhân, việc nhận biết chính xác các dấu hiệu mèo bị chảy nước mắt nước mũi là rất quan trọng. Mức độ và tính chất của dịch tiết ở mắt và mũi có thể cung cấp manh mối quý giá về tình trạng sức khỏe của mèo. Dấu hiệu có thể xuất hiện ở một bên hoặc cả hai bên mắt và mũi.
Các Dạng Chảy Nước Mắt Ở Mèo
Nước mắt bình thường ở mèo có vai trò làm sạch và bôi trơn mắt. Một lượng nhỏ nước mắt khô ở khóe mắt vào buổi sáng là điều tương đối bình thường, giống như ở người. Tuy nhiên, nếu bạn thấy lượng nước mắt tiết ra nhiều hơn, hoặc có sự thay đổi về tính chất, màu sắc, đó có thể là dấu hiệu bất thường.
Dịch chảy ra từ mắt mèo có thể có nhiều dạng khác nhau. Dạng lỏng và trong suốt như nước là dạng nhẹ nhất, có thể do dị ứng hoặc kích ứng nhẹ. Nếu dịch đặc hơn, có màu trắng đục, vàng hoặc xanh lá cây, điều này thường chỉ ra một nhiễm trùng thứ cấp do vi khuẩn. Mắt mèo cũng có thể bị đỏ, sưng, hoặc nhạy cảm với ánh sáng. Một số trường hợp nặng có thể thấy loét giác mạc. Việc quan sát kỹ các đặc điểm này giúp bạn mô tả chính xác cho bác sĩ thú y.
Các Dạng Chảy Nước Mũi Ở Mèo
Tương tự như nước mắt, dịch chảy ra từ mũi mèo cũng đa dạng. Ban đầu, khi tình trạng chưa nghiêm trọng, dịch mũi có thể trong suốt và lỏng. Điều này thường xảy ra trong giai đoạn đầu của nhiễm trùng hoặc khi mèo bị kích ứng bởi khói bụi, phấn hoa.
Tuy nhiên, nếu nhiễm trùng tiến triển, dịch mũi có thể chuyển sang màu trắng đục, vàng hoặc xanh đặc. Điều này cho thấy sự hiện diện của mủ, thường là do nhiễm trùng vi khuẩn thứ cấp. Dịch mũi đặc có thể khiến mèo khó thở, ngạt mũi, và chúng có thể phải thở bằng miệng. Mũi của mèo cũng có thể bị khô, đóng vảy xung quanh lỗ mũi, gây khó chịu và đau rát.
Dấu Hiệu Kèm Theo Cần Chú Ý
Tình trạng mèo bị chảy nước mắt nước mũi hiếm khi xảy ra đơn độc. Thường sẽ có các dấu hiệu khác đi kèm, cảnh báo về một vấn đề sức khỏe tổng thể. Các dấu hiệu này có thể bao gồm:
Hắt hơi liên tục hoặc từng cơn.
Ho hoặc khó thở.
Chán ăn, bỏ bữa, sụt cân.
Sốt (có thể cảm nhận tai và mũi nóng hơn bình thường, hoặc đo nhiệt độ trực tràng).
Lờ đờ, mệt mỏi, không hoạt bát như thường ngày.
Sưng hoặc đỏ quanh mắt, mí mắt.
Loét miệng hoặc trên lưỡi (đặc biệt phổ biến với Calicivirus).
Khó nuốt hoặc thay đổi giọng kêu.
Đau khi chạm vào mặt hoặc vùng mũi.
Việc ghi nhận tất cả các dấu hiệu này, cùng với thời điểm chúng bắt đầu xuất hiện và mức độ nghiêm trọng, sẽ giúp bác sĩ thú y chẩn đoán bệnh nhanh chóng và chính xác hơn.
Lý Do Mèo Cưng Của Bạn Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi: Tóm Lược Các Nguyên Nhân Chính
Tình trạng mèo bị chảy nước mắt nước mũi là một triệu chứng lâm sàng, không phải là một bệnh cụ thể. Nó là dấu hiệu cho thấy có một vấn đề nào đó đang xảy ra trong cơ thể mèo, ảnh hưởng đến hệ hô hấp trên, mắt, hoặc cả hai. Dưới đây là tóm lược các nhóm nguyên nhân chính phổ biến nhất:
Nguyên nhân lây nhiễm: Đây là nhóm nguyên nhân phổ biến nhất, chủ yếu do virus hoặc vi khuẩn gây ra các bệnh đường hô hấp trên ở mèo.
Nguyên nhân không lây nhiễm liên quan đến mắt: Các vấn đề về cấu trúc mắt, dị vật, hoặc viêm nhiễm không do virus/vi khuẩn đường hô hấp.
Nguyên nhân không lây nhiễm liên quan đến mũi/đường hô hấp: Kích ứng từ môi trường, dị vật trong mũi, khối u hoặc polyp.
Các nguyên nhân khác ít phổ biến hơn: Nấm, bệnh răng miệng ảnh hưởng đến xoang, v.v.
Hiểu được các nhóm nguyên nhân này giúp bạn định hướng được mức độ nghiêm trọng và khi nào cần đưa mèo đến gặp bác sĩ thú y.
Các Nguyên Nhân Lây Nhiễm Gây Ra Tình Trạng Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi
Nhiễm trùng là thủ phạm hàng đầu gây ra các triệu chứng về mắt và mũi ở mèo, đặc biệt là các bệnh về đường hô hấp trên ở mèo, thường được gọi chung là “cảm cúm mèo”. Các tác nhân lây nhiễm này rất dễ lây lan, đặc biệt trong môi trường sống tập trung như trại cứu hộ, cửa hàng thú cưng, hoặc giữa những con mèo sống chung.
Bệnh Viêm Đường Hô Hấp Trên Do Virus Herpes (FHV-1)
Virus Herpes ở mèo (Feline Herpesvirus 1) là một trong những nguyên nhân phổ biến nhất gây ra bệnh đường hô hấp trên, với triệu chứng nổi bật là mèo bị chảy nước mắt nước mũi. Đây là một loại virus có tính lây nhiễm cao, đặc biệt là ở mèo con hoặc những con mèo có hệ miễn dịch yếu.
Triệu chứng chi tiết: Các triệu chứng của FHV-1 thường khởi phát đột ngột. Ban đầu, bạn có thể thấy mèo hắt hơi nhiều, sau đó là chảy nước mũi trong suốt và chảy nước mắt trong suốt. Tình trạng này nhanh chóng tiến triển, dịch tiết có thể trở nên đặc hơn và có màu vàng hoặc xanh do nhiễm trùng vi khuẩn thứ cấp. Mắt mèo thường bị ảnh hưởng nặng nề với FHV-1. Kết mạc (lớp màng hồng quanh mắt) bị sưng đỏ (viêm kết mạc), mắt có thể trông dại đi, hoặc nheo lại do đau. Trong một số trường hợp nghiêm trọng, virus có thể gây loét giác mạc, là một tình trạng rất đau đớn và có thể dẫn đến mù lòa nếu không được điều trị kịp thời. Mèo bị FHV-1 thường sốt cao, lờ đờ, chán ăn và có thể bị chảy nước dãi do loét miệng, mặc dù loét miệng ít phổ biến ở FHV-1 hơn so với Calicivirus.
Đường lây truyền: Virus lây lan chủ yếu qua tiếp xúc trực tiếp với dịch tiết từ mắt, mũi hoặc miệng của mèo bệnh (khi hắt hơi, ho, hoặc dùng chung bát ăn/uống). Virus cũng có thể lây gián tiếp qua môi trường bị ô nhiễm hoặc trên tay, quần áo của người chăm sóc.
Đặc điểm virus: Một đặc điểm quan trọng của FHV-1 là sau khi mèo phục hồi khỏi đợt bệnh cấp tính, virus không bị đào thải hoàn toàn khỏi cơ thể mà chuyển sang trạng thái ngủ đông trong hệ thần kinh (latent infection). Virus có thể tái hoạt động và gây ra các đợt bệnh tái phát (flare-ups) khi mèo bị căng thẳng (stress), suy giảm miễn dịch, hoặc mắc bệnh khác. Trong những đợt tái phát này, mèo lại thải virus ra môi trường và có khả năng lây nhiễm cho những con mèo khác.
Điều trị và Tiên lượng: Không có thuốc điều trị đặc hiệu để tiêu diệt hoàn toàn virus Herpes ở mèo. Việc điều trị chủ yếu là hỗ trợ và kiểm soát các triệu chứng, cũng như ngăn ngừa và điều trị nhiễm trùng thứ cấp. Bác sĩ thú y có thể kê đơn kháng sinh (để trị nhiễm trùng vi khuẩn), thuốc nhỏ mắt kháng virus hoặc kháng sinh, và các biện pháp hỗ trợ như truyền dịch, cho ăn qua ống sonde nếu mèo bỏ ăn. Tiêm phòng vaccine là biện pháp hiệu quả để phòng ngừa bệnh hoặc giảm mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng khi mèo bị nhiễm.
Bệnh Viêm Đường Hô Hấp Trên Do Calicivirus (FCV)
Calicivirus ở mèo (Feline Calicivirus) cũng là một nguyên nhân rất phổ biến của bệnh đường hô hấp trên và là tác nhân chính gây ra tình trạng mèo bị chảy nước mắt nước mũi kèm theo các triệu chứng đặc trưng khác. FCV có nhiều chủng khác nhau, có thể gây ra các triệu chứng từ nhẹ đến rất nặng.
Triệu chứng chi tiết: Giống như FHV-1, mèo bị FCV thường bắt đầu với hắt hơi, chảy nước mũi trong, và chảy nước mắt trong. Dịch tiết này cũng có thể chuyển sang màu vàng hoặc xanh do nhiễm khuẩn. Tuy nhiên, một điểm khác biệt quan trọng của FCV là xu hướng gây loét trong khoang miệng và trên lưỡi. Những vết loét này rất đau, khiến mèo khó chịu, chảy nước dãi nhiều và đặc biệt là không muốn ăn hoặc uống. Một số chủng FCV có thể gây viêm khớp tạm thời (gây khập khiễng), hoặc thậm chí là một dạng bệnh toàn thân rất nghiêm trọng (virulent systemic feline calicivirus – VSFV) gây sốt cao, sưng mặt và chân, loét da, và tỷ lệ tử vong cao. Triệu chứng về mắt ở FCV thường nhẹ hơn so với FHV-1, chủ yếu là viêm kết mạc và chảy nước mắt, ít khi gây loét giác mạc nặng.
Đường lây truyền: Tương tự FHV-1, FCV lây lan qua tiếp xúc trực tiếp với dịch tiết từ mũi, miệng, mắt của mèo bệnh và qua môi trường bị ô nhiễm.
Đặc điểm virus: Calicivirus cũng tồn tại dai dẳng trong cơ thể mèo sau khi hồi phục. Tuy nhiên, thay vì chuyển sang trạng thái ngủ đông như FHV-1, mèo bị FCV thường trở thành vật mang mầm bệnh mãn tính, liên tục thải virus ra môi trường qua nước bọt và dịch tiết mũi, ngay cả khi chúng không biểu hiện triệu chứng bệnh. Điều này làm cho FCV rất khó kiểm soát trong các quần thể mèo lớn.
Điều trị và Tiên lượng: Việc điều trị FCV cũng chủ yếu là hỗ trợ và xử lý các triệu chứng. Giảm đau và khuyến khích mèo ăn uống là rất quan trọng, đặc biệt nếu có loét miệng. Có thể cần sử dụng thuốc giảm đau, thuốc kích thích ăn ngon. Kháng sinh được dùng để trị nhiễm trùng thứ cấp. Đối với các chủng FCV nặng, tiên lượng thường dè dặt. Tiêm phòng vaccine FCV là biện pháp phòng ngừa hiệu quả, giúp giảm mức độ nghiêm trọng của bệnh.
Nhiễm Khuẩn Chlamydophila Felis
Chlamydophila felis là một loại vi khuẩn (trước đây được gọi là Chlamydia) gây ra viêm kết mạc ở mèo, và thường đi kèm với tình trạng chảy nước mắt, đôi khi là chảy nước mũi nhẹ. Nó phổ biến ở mèo con và những nơi tập trung nhiều mèo.
Triệu chứng chi tiết: Triệu chứng điển hình nhất của Chlamydophila felis là viêm kết mạc nghiêm trọng, thường bắt đầu ở một mắt rồi lan sang mắt còn lại sau vài ngày. Kết mạc sưng đỏ, phù nề, trông như thạch. Mắt tiết ra nhiều dịch lỏng hoặc hơi đục. Một số mèo có thể có chảy nước mũi nhẹ, hắt hơi hoặc sốt nhẹ, nhưng các triệu chứng hô hấp thường không nặng như FHV-1 hoặc FCV. Mèo thường vẫn ăn uống và hoạt bát.
Đường lây truyền: Lây qua tiếp xúc trực tiếp với dịch tiết mắt, mũi của mèo bị nhiễm.
Điều trị và Tiên lượng: Khác với virus, nhiễm Chlamydophila felis đáp ứng tốt với kháng sinh, đặc biệt là nhóm Tetracycline hoặc Doxycycline, dùng dưới dạng thuốc nhỏ mắt hoặc thuốc uống theo chỉ định của bác sĩ thú y. Việc điều trị cần tuân thủ đúng phác đồ để tránh tái phát. Tiêm phòng có thể giúp giảm mức độ nghiêm trọng của bệnh nhưng không ngăn ngừa hoàn toàn việc nhiễm trùng.
Nhiễm Khuẩn Mycoplasma
Mycoplasma là một loại vi khuẩn không có thành tế bào, có thể gây ra các vấn đề hô hấp và mắt ở mèo, bao gồm cả triệu chứng mèo bị chảy nước mắt nước mũi. Nhiễm Mycoplasma thường xảy ra đồng thời hoặc sau nhiễm virus khác.
Triệu chứng chi tiết: Mycoplasma có thể gây viêm kết mạc (thường ở một mắt), chảy nước mắt và chảy nước mũi. Các triệu chứng hô hấp có thể nhẹ hoặc nặng hơn tùy thuộc vào việc có nhiễm trùng đồng thời với virus khác hay không. Mycoplasma cũng có thể gây ra các vấn đề khác như viêm đường tiết niệu hoặc viêm khớp.
Đường lây truyền: Lây qua tiếp xúc trực tiếp.
Điều trị và Tiên lượng: Nhiễm Mycoplasma cũng đáp ứng với kháng sinh nhất định (ví dụ: Doxycycline, Azithromycin). Việc điều trị cần được bác sĩ thú y chẩn đoán và kê đơn.
Nhiễm Khuẩn Thứ Cấp
Khi mèo bị nhiễm virus (FHV-1, FCV), hệ miễn dịch suy yếu và niêm mạc đường hô hấp/mắt bị tổn thương, tạo điều kiện thuận lợi cho vi khuẩn thường trú trong đường hô hấp phát triển và gây nhiễm trùng thứ cấp. Đây là lý do khiến dịch tiết từ mắt và mũi chuyển từ trong suốt sang màu vàng, xanh và đặc lại. Các vi khuẩn phổ biến gây nhiễm trùng thứ cấp bao gồm Pasteurella và Bordetella (tác nhân gây “ho cũi chó” ở chó, nhưng cũng ảnh hưởng đến mèo).
Triệu chứng chi tiết: Các triệu chứng nhiễm trùng thứ cấp thường làm trầm trọng thêm các triệu chứng do virus gây ra: hắt hơi nhiều hơn, chảy nước mũi đặc và đổi màu, chảy nước mắt đặc và có mủ, khó thở do nghẹt mũi, có thể kèm ho và sốt cao hơn.
Điều trị và Tiên lượng: Việc điều trị nhiễm khuẩn thứ cấp là rất quan trọng và thường bao gồm việc sử dụng kháng sinh theo chỉ định của bác sĩ thú y, dựa trên tình trạng cụ thể của mèo.
Các Nguyên Nhân Không Lây Nhiễm Gây Ra Tình Trạng Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi
Không phải lúc nào tình trạng mèo bị chảy nước mắt nước mũi cũng là do nhiễm trùng. Có nhiều nguyên nhân không lây nhiễm khác cũng có thể gây ra các triệu chứng tương tự, đặc biệt là các vấn đề về mắt hoặc kích ứng từ môi trường.
Viêm Kết Mạc (Conjunctivitis) Do Các Nguyên Nhân Khác
Viêm kết mạc là tình trạng viêm của lớp màng mỏng màu hồng phủ mặt trong mí mắt và một phần nhãn cầu. Ngoài các tác nhân lây nhiễm đã đề cập, viêm kết mạc ở mèo có thể do nhiều nguyên nhân khác gây ra tình trạng chảy nước mắt.
- Triệu chứng chi tiết: Mắt đỏ, sưng kết mạc, chảy nước mắt (thường trong suốt hoặc hơi đục), nheo mắt, dụi mắt. Có thể ở một hoặc cả hai mắt.
- Nguyên nhân không lây nhiễm:
- Dị ứng: Mèo có thể bị dị ứng với phấn hoa, bụi nhà, nấm mốc, hoặc các chất trong môi trường sống. Phản ứng dị ứng có thể gây viêm kết mạc và chảy nước mắt, đôi khi kèm theo hắt hơi và chảy nước mũi trong.
- Kích ứng từ môi trường: Khói thuốc lá, bụi từ cát vệ sinh, hóa chất tẩy rửa mạnh, nước hoa xịt phòng, hoặc các hạt li ti trong không khí có thể gây kích ứng trực tiếp lên mắt và đường hô hấp, dẫn đến chảy nước mắt nước mũi.
- Dị vật: Hạt bụi, sợi lông, hạt cỏ hoặc các dị vật nhỏ khác có thể mắc kẹt trong mắt, gây kích ứng nghiêm trọng, viêm kết mạc và chảy nước mắt dữ dội ở một bên mắt.
- Tự miễn: Một số bệnh tự miễn có thể ảnh hưởng đến mắt.
Việc xác định nguyên nhân chính xác của viêm kết mạc đòi hỏi bác sĩ thú y phải kiểm tra kỹ lưỡng và loại trừ các khả năng khác.
Tắc Ống Lệ (Blocked Nasolacrimal Ducts)
Ống lệ là một cấu trúc dẫn nước mắt từ mắt xuống mũi. Nếu ống lệ bị tắc nghẽn một phần hoặc hoàn toàn, nước mắt sẽ không thoát đi được theo đường bình thường mà bị chảy tràn ra ngoài khóe mắt, gây ra tình trạng chảy nước mắt mãn tính. Mặc dù chủ yếu gây chảy nước mắt, nhưng tình trạng này có thể kèm theo viêm nhiễm vùng quanh mắt và đôi khi ảnh hưởng gián tiếp đến khu vực mũi gần đó.
Triệu chứng chi tiết: Chảy nước mắt liên tục, tạo thành vệt nước mắt ẩm ướt hoặc chuyển màu (thường là màu nâu đỏ do chất chuyển hóa porphyrin trong nước mắt) dưới khóe mắt, đặc biệt dễ thấy ở mèo lông trắng. Vùng da dưới mắt có thể bị kích ứng, viêm hoặc nhiễm trùng do ẩm ướt liên tục.
Nguyên nhân tắc nghẽn: Tắc ống lệ có thể do bẩm sinh (phổ biến ở các giống mèo mặt phẳng như Ba Tư, Exotic Shorthair với cấu trúc xương sọ đặc biệt), do viêm nhiễm mãn tính (ví dụ, sau một đợt nhiễm Herpesvirus), do dị vật hoặc do sưng tấy do bệnh lý khác chèn ép.
Điều trị: Tùy thuộc vào nguyên nhân, điều trị có thể bao gồm rửa thông ống lệ dưới gây mê nhẹ, phẫu thuật (trong trường hợp bẩm sinh hoặc tắc nghẽn nặng), hoặc điều trị viêm nhiễm nếu có.
Các Vấn Đề Về Cấu Trúc Mắt và Mí Mắt
Một số mèo có cấu trúc mắt hoặc mí mắt bất thường bẩm sinh hoặc mắc phải, có thể gây kích ứng và dẫn đến chảy nước mắt mãn tính, đôi khi kèm theo các vấn đề khác.
Entropion (Lật mí mắt vào trong): Mí mắt cuộn vào phía trong nhãn cầu, khiến lông mi hoặc lông trên mí mắt cọ xát vào giác mạc, gây kích ứng, đau đớn, chảy nước mắt, loét giác mạc và có thể dẫn đến nhiễm trùng thứ cấp ở mắt và khu vực mũi. Phổ biến ở một số giống mèo như Ba Tư.
Ectropion (Lật mí mắt ra ngoài): Mí mắt trễ xuống và lật ra ngoài, khiến kết mạc bị lộ ra, khô và dễ bị viêm nhiễm, cũng gây chảy nước mắt. Ít phổ biến hơn entropion ở mèo.
Distichiasis / Ectopic Cilia: Lông mi mọc ở vị trí bất thường, cọ xát trực tiếp vào giác mạc, gây kích ứng và chảy nước mắt.
Tạo nang lông bất thường: Nang lông mọc ở vị trí bất thường trên mí mắt hoặc kết mạc.
Điều trị: Các vấn đề cấu trúc thường cần phẫu thuật để chỉnh sửa.
Dị Vật Trong Mũi Hoặc Đường Hô Hấp
Giống như dị vật trong mắt, dị vật mắc kẹt trong khoang mũi (ví dụ: hạt cỏ, mảnh vụn nhỏ) có thể gây kích ứng nghiêm trọng, hắt hơi liên tục, chảy nước mũi (thường ở một bên mũi, có thể lẫn máu) và khó chịu. Đôi khi, phản ứng viêm và chảy dịch từ mũi có thể kích thích phản xạ chảy nước mắt ở cùng bên.
Triệu chứng chi tiết: Hắt hơi đột ngột, dữ dội và liên tục, cố gắng dùng chân cào mũi, chảy nước mũi một bên (có thể lẫn máu), khó thở. Nếu dị vật đi sâu hơn vào đường hô hấp có thể gây ho.
Điều trị: Cần đưa mèo đến bác sĩ thú y để được kiểm tra nội soi mũi và gắp dị vật ra.
Polyp Mũi Họng (Nasopharyngeal Polyps)
Polyp mũi họng là khối u lành tính phát triển từ niêm mạc tai giữa hoặc mũi họng và có thể mở rộng vào khoang mũi, họng hoặc tai ngoài. Nếu polyp phát triển vào khoang mũi hoặc họng, nó có thể gây tắc nghẽn đường thở, dẫn đến khó thở, thở khò khè, ngáy ngủ và chảy nước mũi mãn tính (thường một bên). Đôi khi cũng có thể ảnh hưởng đến mắt.
Triệu chứng chi tiết: Thở khò khè, ngáy to, chảy nước mũi mãn tính (thường một bên), khó nuốt, thay đổi giọng kêu. Nếu polyp phát triển vào ống tai, mèo có thể có dấu hiệu viêm tai, nghiêng đầu.
Điều trị: Polyp mũi họng thường cần được phẫu thuật cắt bỏ.
Khối U (Tumors)
Mặc dù ít phổ biến hơn, nhưng khối u trong khoang mũi hoặc xoang trán có thể gây tắc nghẽn, kích ứng mãn tính, dẫn đến chảy nước mũi (thường một bên, có thể lẫn máu), sưng mặt và các triệu chứng thần kinh nếu khối u chèn ép dây thần kinh.
Triệu chứng chi tiết: Chảy nước mũi mãn tính (thường một bên, có thể lẫn máu), hắt hơi liên tục, sưng vùng mặt/trán, thở khò khè. Triệu chứng thường tiến triển dần và không đáp ứng với điều trị thông thường.
Điều trị: Tùy thuộc vào loại khối u và giai đoạn, điều trị có thể bao gồm phẫu thuật, xạ trị hoặc hóa trị.
Dị Ứng (Allergies)
Dị ứng môi trường (với phấn hoa, mạt bụi, nấm mốc) hoặc dị ứng thực phẩm có thể gây ra phản ứng viêm ảnh hưởng đến da, tai, và đôi khi là mắt và đường hô hấp ở mèo. Mèo bị dị ứng có thể biểu hiện bằng việc chảy nước mắt trong suốt và chảy nước mũi trong, kèm theo hắt hơi và ngứa ngáy.
Triệu chứng chi tiết: Ngứa da (đặc biệt ở đầu, cổ, tai), rụng lông, viêm tai, hắt hơi, chảy nước mũi trong, chảy nước mắt trong. Triệu chứng thường theo mùa nếu do phấn hoa.
Điều trị: Quản lý dị ứng bao gồm xác định và tránh xa tác nhân gây dị ứng (nếu có thể), sử dụng thuốc kháng histamine, corticosteroid (theo chỉ định của bác sĩ thú y) hoặc liệu pháp giải mẫn cảm.
Bệnh Răng Miệng Nghiêm Trọng
Nhiễm trùng răng, đặc biệt là răng nanh hoặc răng tiền hàm ở hàm trên, có thể lan rộng lên xoang trán, gây viêm xoang. Viêm xoang do nhiễm trùng răng có thể dẫn đến chảy nước mũi (thường một bên) và đau vùng mặt. Mặc dù không phải là nguyên nhân trực tiếp gây chảy nước mắt, nhưng do vị trí giải phẫu gần nhau, các vấn đề ở khu vực này có thể ảnh hưởng đến các triệu chứng toàn diện.
Triệu chứng chi tiết: Chảy nước mũi (thường một bên), sưng mặt dưới mắt, đau khi chạm vào vùng mặt, chán ăn do đau miệng.
Điều trị: Cần điều trị triệt để vấn đề răng miệng, bao gồm nhổ răng nhiễm trùng và sử dụng kháng sinh.
Khi Nào Cần Đưa Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi Đến Gặp Bác Sĩ Thú Y?
Việc quyết định khi nào đưa mèo đi khám là rất quan trọng. Không phải trường hợp mèo bị chảy nước mắt nước mũi nào cũng cần cấp cứu, nhưng nhiều trường hợp lại cần can thiệp sớm để tránh biến chứng.
Bạn nên đưa mèo đi khám bác sĩ thú y ngay khi nhận thấy các dấu hiệu sau:
- Dịch tiết có màu (vàng, xanh) hoặc lẫn máu: Điều này thường chỉ ra nhiễm trùng vi khuẩn, cần kháng sinh theo toa.
- Sưng, đỏ nghiêm trọng ở mắt hoặc mí mắt: Có thể là dấu hiệu viêm nặng, dị vật hoặc loét giác mạc.
- Mèo nheo mắt liên tục hoặc có vẻ đau đớn ở mắt: Dấu hiệu của loét giác mạc hoặc tổn thương mắt nghiêm trọng.
- Khó thở, thở gấp, hoặc thở bằng miệng: Đây là dấu hiệu cấp cứu, cho thấy đường thở bị tắc nghẽn nghiêm trọng.
- Mèo lờ đờ, bỏ ăn, sụt cân: Dấu hiệu của bệnh toàn thân, không chỉ giới hạn ở mắt và mũi.
- Sốt cao: Nhiễm trùng đang hoạt động mạnh.
- Triệu chứng xuất hiện đột ngột và trở nặng nhanh chóng.
- Triệu chứng kéo dài không cải thiện hoặc tái đi tái lại nhiều lần.
Nếu mèo chỉ chảy nước mắt nước mũi trong suốt nhẹ, vẫn ăn uống bình thường và hoạt bát, bạn có thể theo dõi thêm 1-2 ngày. Tuy nhiên, tốt nhất vẫn nên tham khảo ý kiến bác sĩ thú y, đặc biệt nếu bạn chưa từng gặp tình trạng này ở mèo của mình trước đây, hoặc nếu bạn lo lắng.
Quá Trình Chẩn Đoán Tại Phòng Khám Thú Y
Khi bạn đưa mèo bị chảy nước mắt nước mũi đến phòng khám, bác sĩ thú y sẽ tiến hành một quy trình chẩn đoán để xác định nguyên nhân chính xác. Quá trình này thường bao gồm:
Hỏi Tiền Sử Bệnh
Bác sĩ sẽ hỏi bạn rất nhiều câu hỏi về lịch sử của mèo:
- Triệu chứng bắt đầu từ khi nào?
- Triệu chứng ở một bên hay cả hai bên mắt/mũi?
- Tính chất của dịch tiết (trong, đục, màu sắc, độ đặc)?
- Có các triệu chứng khác đi kèm không (hắt hơi, ho, khó thở, chán ăn, sốt, lờ đờ)?
- Mèo có được tiêm phòng đầy đủ không? (đặc biệt là vaccine lõi cho mèo: FHV, FCV, Panleukopenia)
- Môi trường sống của mèo thế nào (ở trong nhà hoàn toàn, có ra ngoài không, có tiếp xúc với mèo khác không)?
- Mèo có tiền sử bệnh mãn tính nào không?
- Mèo có được sử dụng sản phẩm gì mới gần đây không (cát vệ sinh, nước hoa, thuốc xịt)?
Những thông tin này rất quan trọng để định hướng chẩn đoán.
Khám Lâm Sàng Tổng Thể
Bác sĩ sẽ tiến hành kiểm tra thể chất toàn diện cho mèo, bao gồm:
- Kiểm tra tổng quát: Đánh giá tình trạng tổng thể, đo thân nhiệt, nhịp tim, nhịp thở.
- Kiểm tra mắt: Kiểm tra kết mạc, mí mắt, giác mạc (có thể dùng đèn soi chuyên dụng hoặc thuốc nhuộm huỳnh quang để phát hiện loét giác mạc), kiểm tra phản xạ đồng tử, áp lực nội nhãn (nếu cần).
- Kiểm tra mũi và khoang miệng: Quan sát dịch tiết mũi, kiểm tra niêm mạc mũi, kiểm tra khoang miệng và lưỡi xem có loét không, kiểm tra răng miệng.
- Nghe phổi: Phát hiện dấu hiệu viêm phổi hoặc các vấn đề hô hấp dưới.
- Sờ nắn hạch bạch huyết: Kiểm tra hạch bạch huyết có sưng không, là dấu hiệu của nhiễm trùng.
Các Xét Nghiệm Chẩn Đoán
Tùy thuộc vào các dấu hiệu lâm sàng và nghi ngờ của bác sĩ, các xét nghiệm chẩn đoán bổ sung có thể được thực hiện:
- Xét nghiệm máu: Công thức máu toàn bộ (CBC) và hóa sinh máu có thể giúp đánh giá tình trạng nhiễm trùng, viêm, tình trạng sức khỏe chung và chức năng các cơ quan.
- Test nhanh/PCR: Có thể lấy mẫu dịch tiết từ mắt, mũi hoặc miệng để xét nghiệm phát hiện virus Herpes (FHV-1), Calicivirus (FCV), hoặc vi khuẩn Chlamydophila felis, Mycoplasma bằng phương pháp PCR hoặc các test nhanh chuyên biệt.
- Nuôi cấy vi khuẩn và kháng sinh đồ: Nếu nghi ngờ nhiễm trùng vi khuẩn, mẫu dịch tiết có thể được gửi đi phòng xét nghiệm để nuôi cấy vi khuẩn và làm kháng sinh đồ, giúp xác định loại vi khuẩn gây bệnh và kháng sinh nào hiệu quả nhất để điều trị.
- Chụp X-quang hoặc CT scan: Có thể được sử dụng để kiểm tra xoang trán, khoang mũi, hoặc phổi nếu nghi ngờ viêm phổi, khối u, hoặc dị vật sâu bên trong.
- Nội soi mũi: Sử dụng ống nội soi nhỏ để quan sát trực tiếp bên trong khoang mũi, tìm kiếm dị vật, polyp hoặc các bất thường cấu trúc.
- Kiểm tra thông ống lệ: Sử dụng thuốc nhuộm hoặc bơm rửa để kiểm tra xem ống lệ có bị tắc nghẽn không.
- Xét nghiệm dị ứng: Nếu nghi ngờ dị ứng là nguyên nhân chính.
Dựa trên kết quả khám và xét nghiệm, bác sĩ thú y sẽ đưa ra chẩn đoán chính xác và phác đồ điều trị phù hợp nhất cho mèo của bạn.
Phương Pháp Điều Trị Tình Trạng Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi
Việc điều trị mèo bị chảy nước mắt nước mũi phụ thuộc hoàn toàn vào nguyên nhân gây ra tình trạng này. Điều trị không đúng nguyên nhân sẽ không hiệu quả và có thể làm bệnh trầm trọng hơn.
Điều Trị Nguyên Nhân Lây Nhiễm
- Nhiễm virus (FHV-1, FCV): Không có thuốc tiêu diệt virus đặc hiệu. Điều trị chủ yếu là hỗ trợ:
- Hỗ trợ dinh dưỡng và bù nước: Khuyến khích mèo ăn uống bằng thức ăn ướt, ấm, dễ tiêu hóa. Có thể cần hỗ trợ cho ăn hoặc truyền dịch nếu mèo bỏ ăn/mất nước.
- Giảm nghẹt mũi: Giữ ấm cho mèo, có thể sử dụng máy xông hơi hoặc đặt mèo trong phòng tắm có hơi nước nóng (không xông trực tiếp vào mặt) để giúp làm loãng dịch mũi. Nhẹ nhàng lau sạch dịch tiết quanh mắt và mũi bằng bông gòn ẩm nước ấm.
- Kháng sinh: Chỉ sử dụng kháng sinh khi có bằng chứng hoặc nghi ngờ cao về nhiễm trùng vi khuẩn thứ cấp (dịch tiết có màu). Bác sĩ thú y sẽ kê đơn loại kháng sinh phù hợp và thời gian điều trị.
- Thuốc nhỏ mắt/mỡ mắt: Nếu mắt bị ảnh hưởng, bác sĩ có thể kê thuốc nhỏ mắt kháng sinh (trị nhiễm khuẩn thứ cấp) hoặc thuốc nhỏ mắt kháng virus (đối với FHV-1, mặc dù hiệu quả có thể khác nhau).
- Thuốc giảm đau/chống viêm: Nếu mèo bị sốt, đau hoặc khó chịu do loét miệng (với FCV), bác sĩ có thể cân nhắc dùng thuốc giảm đau phù hợp cho mèo. CẦN TUYỆT ĐỐI TRÁNH dùng các loại thuốc giảm đau cho người như Paracetamol hay Ibuprofen vì rất độc cho mèo.
- Bổ sung L-Lysine: Một số nghiên cứu cho thấy L-Lysine có thể giúp giảm mức độ nghiêm trọng của các đợt tái phát FHV-1, tuy nhiên bằng chứng vẫn còn tranh cãi. Nên hỏi ý kiến bác sĩ thú y trước khi sử dụng.
- Nhiễm vi khuẩn (Chlamydophila, Mycoplasma, nhiễm khuẩn thứ cấp):
- Kháng sinh: Sử dụng kháng sinh phù hợp dựa trên chẩn đoán hoặc kết quả kháng sinh đồ. Việc tuân thủ liều lượng và thời gian điều trị là rất quan trọng để tiêu diệt hoàn toàn vi khuẩn và tránh tái phát.
- Thuốc nhỏ mắt/mỡ mắt: Kết hợp thuốc nhỏ mắt kháng sinh nếu mắt bị ảnh hưởng.
Điều Trị Nguyên Nhân Không Lây Nhiễm
- Viêm kết mạc do dị ứng/kích ứng:
- Xác định và loại bỏ tác nhân gây kích ứng: Thay loại cát vệ sinh ít bụi, tránh xịt nước hoa/hóa chất gần mèo, vệ sinh nhà cửa thường xuyên để giảm bụi và nấm mốc.
- Thuốc nhỏ mắt: Thuốc nhỏ mắt chứa nước mắt nhân tạo để làm sạch và làm dịu, hoặc thuốc nhỏ mắt chống viêm (corticosteroid) theo chỉ định của bác sĩ thú y (chỉ dùng khi đã loại trừ loét giác mạc).
- Quản lý dị ứng toàn thân: Nếu do dị ứng toàn thân, có thể cần thuốc uống (kháng histamine, corticosteroid) hoặc các liệu pháp điều trị dị ứng khác.
- Dị vật trong mắt/mũi:
- Gắp dị vật: Cần đưa mèo đến bác sĩ thú y để được kiểm tra và gắp dị vật ra, thường cần gây mê nhẹ. Sau đó có thể cần điều trị bằng thuốc nhỏ mắt hoặc thuốc kháng sinh để phòng ngừa nhiễm trùng.
- Tắc ống lệ:
- Rửa thông ống lệ: Dưới gây mê nhẹ, bác sĩ sẽ dùng dung dịch muối sinh lý để rửa thông ống lệ.
- Phẫu thuật: Trong trường hợp tắc nghẽn bẩm sinh hoặc mãn tính không đáp ứng với rửa thông, phẫu thuật tạo hình lại ống lệ có thể được cân nhắc.
- Vấn đề cấu trúc mắt/mí mắt:
- Phẫu thuật: Entropion, ectropion hoặc lông mi mọc bất thường thường cần phẫu thuật để chỉnh sửa.
- Polyp mũi họng / Khối u:
- Phẫu thuật: Cắt bỏ polyp hoặc khối u là phương pháp điều trị chính. Đối với khối u ác tính, có thể cần kết hợp xạ trị hoặc hóa trị.
- Bệnh răng miệng:
- Điều trị răng miệng: Nhổ răng bị nhiễm trùng, vệ sinh răng miệng chuyên sâu dưới gây mê. Sử dụng kháng sinh nếu có nhiễm trùng lan rộng.
Trong mọi trường hợp, việc điều trị cần được thực hiện dưới sự hướng dẫn và giám sát của bác sĩ thú y. Tuyệt đối không tự ý dùng thuốc cho mèo vì có thể gây nguy hiểm.
Chăm Sóc Tại Nhà Khi Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi
Song song với việc điều trị theo chỉ định của bác sĩ thú y, việc chăm sóc tại nhà đóng vai trò quan trọng giúp mèo nhanh hồi phục và cảm thấy dễ chịu hơn.
Giữ Gìn Vệ Sinh Vùng Mắt và Mũi
- Lau sạch dịch tiết: Sử dụng bông gòn sạch hoặc miếng gạc y tế thấm nước ấm hoặc dung dịch muối sinh lý (pha loãng hoặc mua sẵn) để nhẹ nhàng lau sạch dịch tiết xung quanh mắt và mũi mèo. Lau từ khóe mắt hướng ra ngoài. Sử dụng miếng bông/gạc khác cho mỗi bên mắt để tránh lây nhiễm chéo nếu chỉ bị ở một bên. Làm điều này thường xuyên (vài lần mỗi ngày) để tránh dịch tiết khô lại gây khó chịu, nhiễm trùng da hoặc cản trở hô hấp. Tránh dùng chung khăn hoặc bông gòn giữa các con mèo.
- Cẩn thận: Thao tác nhẹ nhàng, tránh làm mèo sợ hãi hoặc bị đau. Nếu mèo quá chống đối, hãy thử quấn khăn mềm quanh người chúng hoặc nhờ người khác giữ phụ.
Tạo Môi Trường Sống Thuận Lợi
- Giữ ấm: Mèo bị bệnh đường hô hấp thường thích nơi ấm áp và yên tĩnh để nghỉ ngơi.
- Giảm căng thẳng (Stress): Căng thẳng có thể làm suy yếu hệ miễn dịch và kích hoạt lại virus ngủ đông (như FHV-1). Cung cấp cho mèo một không gian riêng an toàn, ít tiếng ồn, tránh các thay đổi đột ngột trong môi trường sống. Có thể sử dụng các sản phẩm pheromone giảm stress cho mèo.
- Giữ không khí sạch sẽ: Tránh hút thuốc lá trong nhà. Sử dụng cát vệ sinh ít bụi. Tránh dùng nước hoa xịt phòng, nến thơm hoặc hóa chất tẩy rửa có mùi nồng trong khu vực mèo ở. Đảm bảo thông gió tốt.
Khuyến Khích Ăn Uống
- Thức ăn hấp dẫn: Mèo bị nghẹt mũi khó ngửi thức ăn, dẫn đến chán ăn. Hãy thử hâm nóng nhẹ thức ăn ướt để mùi hương lan tỏa, kích thích vị giác của mèo. Sử dụng các loại thức ăn có mùi vị hấp dẫn mà mèo yêu thích.
- Dễ tiếp cận: Đặt bát thức ăn và nước uống ở nơi dễ dàng cho mèo tiếp cận, đặc biệt nếu chúng đang yếu hoặc khó di chuyển.
- Hỗ trợ cho ăn (nếu cần): Nếu mèo hoàn toàn bỏ ăn, hãy hỏi ý kiến bác sĩ thú y về việc sử dụng các sản phẩm hỗ trợ dinh dưỡng dạng lỏng hoặc việc đặt ống sonde cho ăn tạm thời. Việc mèo không ăn trong thời gian dài có thể dẫn đến các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng khác (như bệnh gan nhiễm mỡ).
Tuân Thủ Phác Đồ Điều Trị Của Bác Sĩ Thú Y
- Cho thuốc đúng liều và đúng giờ: Đây là yếu tố then chốt để đảm bảo hiệu quả điều trị, đặc biệt với kháng sinh. Đừng ngừng thuốc sớm ngay cả khi triệu chứng có vẻ đã cải thiện, trừ khi được bác sĩ thú y chỉ định.
- Sử dụng thuốc nhỏ mắt/mũi đúng cách: Hỏi bác sĩ thú y hoặc kỹ thuật viên cách nhỏ thuốc chính xác để thuốc phát huy tác dụng tốt nhất.
Theo Dõi Tình Trạng Của Mèo
- Quan sát các triệu chứng: Ghi nhận bất kỳ sự thay đổi nào về mức độ chảy nước mắt nước mũi, các dấu hiệu kèm theo (ăn uống, hoạt bát, thở). Điều này giúp bạn đánh giá mèo có đáp ứng với điều trị hay không.
- Tái khám đúng hẹn: Tuân thủ lịch hẹn tái khám của bác sĩ thú y để đánh giá lại tình trạng của mèo và điều chỉnh phác đồ nếu cần.
Phòng Ngừa Tình Trạng Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi
Việc phòng ngừa là cách tốt nhất để bảo vệ mèo cưng của bạn khỏi các vấn đề sức khỏe, bao gồm cả tình trạng chảy nước mắt nước mũi.
Tiêm Phòng Đầy Đủ
Các loại vaccine lõi cho mèo, đặc biệt là vaccine phòng virus Herpes (FHV-1) và Calicivirus (FCV), là biện pháp phòng ngừa hiệu quả nhất đối với các nguyên nhân lây nhiễm phổ biến. Mặc dù vaccine không ngăn ngừa hoàn toàn việc nhiễm virus, nhưng chúng giúp giảm đáng kể mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng và ngăn ngừa các biến chứng nguy hiểm. Hãy đảm bảo mèo của bạn được tiêm phòng đầy đủ theo lịch khuyến cáo của bác sĩ thú y.
Giữ Vệ Sinh Môi Trường Sống
- Vệ sinh khay cát thường xuyên: Sử dụng cát vệ sinh ít bụi và dọn dẹp hàng ngày.
- Lau chùi nhà cửa: Giữ nhà cửa sạch sẽ để giảm bụi, nấm mốc và các tác nhân gây kích ứng khác.
- Giặt giũ chăn nệm: Giặt sạch định kỳ nơi mèo nằm.
- Thông gió: Đảm bảo không khí trong nhà luôn trong lành.
Hạn Chế Tiếp Xúc Với Mèo Bệnh
Nếu bạn có nhiều mèo, hãy cách ly mèo bị bệnh ngay lập tức để tránh lây lan cho những con khác. Rửa tay sạch sẽ sau khi chăm sóc mèo bệnh và trước khi tiếp xúc với mèo khỏe mạnh. Vệ sinh và khử trùng bát ăn, bát uống, khay cát và đồ chơi mà mèo bệnh đã sử dụng.
Chế Độ Dinh Dưỡng Tốt
Một chế độ ăn uống cân bằng, đầy đủ dinh dưỡng giúp duy trì hệ miễn dịch khỏe mạnh, giúp mèo có khả năng chống lại các tác nhân gây bệnh tốt hơn và hồi phục nhanh hơn khi bị ốm.
Khám Sức Khỏe Định Kỳ
Đưa mèo đi khám sức khỏe định kỳ 1-2 lần mỗi năm (tùy theo độ tuổi và tình trạng sức khỏe) giúp phát hiện sớm các vấn đề sức khỏe tiềm ẩn, bao gồm cả các bệnh về mắt, mũi và đường hô hấp, trước khi chúng trở nên nghiêm trọng. Bác sĩ thú y cũng sẽ kiểm tra răng miệng, tư vấn về tiêm phòng và phòng ngừa ký sinh trùng.
Giảm Căng Thẳng Cho Mèo
Cung cấp môi trường sống ổn định, giàu kích thích (đồ chơi, cây cào móng, chỗ trèo cao), và tương tác tích cực giúp giảm căng thẳng cho mèo, từ đó hỗ trợ hệ miễn dịch của chúng.
Các Câu Hỏi Thường Gặp Về Mèo Bị Chảy Nước Mắt Nước Mũi
Nhiều chủ nuôi có những thắc mắc chung khi mèo của họ gặp tình trạng này. Dưới đây là một số câu hỏi thường gặp:
Hỏi: Mèo con bị chảy nước mắt nước mũi có nguy hiểm không?
Đáp: Mèo con có hệ miễn dịch chưa phát triển hoàn chỉnh nên dễ bị nhiễm trùng nặng hơn mèo trưởng thành. Tình trạng chảy nước mắt nước mũi ở mèo con, đặc biệt nếu kèm theo bỏ ăn, lờ đờ, hoặc khó thở, là rất nguy hiểm và cần được đưa đi khám bác sĩ thú y ngay lập tức. Các bệnh như FHV-1 và FCV có thể gây tử vong ở mèo con nếu không được điều trị kịp thời.
Hỏi: Mèo già bị chảy nước mắt nước mũi có đáng lo hơn không?
Đáp: Mèo già thường có hệ miễn dịch suy yếu và có thể mắc các bệnh mãn tính khác, làm cho chúng dễ bị nhiễm trùng và hồi phục chậm hơn. Bất kỳ thay đổi nào trong sức khỏe của mèo già, bao gồm cả chảy nước mắt nước mũi, đều cần được bác sĩ thú y kiểm tra cẩn thận để loại trừ các vấn đề nghiêm trọng tiềm ẩn.
Hỏi: Tôi có thể tự mua thuốc nhỏ mắt cho mèo không?
Đáp: Không nên tự ý mua thuốc nhỏ mắt cho mèo mà không có chỉ định của bác sĩ thú y. Tình trạng chảy nước mắt có thể do nhiều nguyên nhân khác nhau. Sử dụng sai loại thuốc (ví dụ: thuốc chứa corticosteroid khi mắt bị loét giác mạc) có thể gây hại nghiêm trọng cho mắt mèo và làm trầm trọng thêm tình trạng bệnh.
Hỏi: Làm thế nào để phân biệt chảy nước mắt nước mũi do virus và do dị ứng?
Đáp: Phân biệt giữa nhiễm virus và dị ứng đôi khi khó chỉ dựa vào triệu chứng ban đầu, vì cả hai đều có thể gây chảy nước mắt nước mũi trong suốt và hắt hơi. Tuy nhiên, nhiễm virus thường kèm theo các dấu hiệu toàn thân khác như sốt, lờ đờ, chán ăn, và dịch tiết có xu hướng chuyển màu (đục, vàng/xanh) khi có nhiễm khuẩn thứ cấp. Dị ứng thường kèm theo ngứa da, viêm tai và không có dấu hiệu bệnh toàn thân nặng. Bác sĩ thú y có thể cần làm các xét nghiệm chuyên biệt để chẩn đoán chính xác.
Hỏi: Mèo nhà tôi chỉ ở trong nhà, sao vẫn bị chảy nước mắt nước mũi?
Đáp: Mèo ở trong nhà vẫn có thể bị chảy nước mắt nước mũi do nhiều nguyên nhân. Các tác nhân lây nhiễm (virus, vi khuẩn) có thể được mang vào nhà trên quần áo, giày dép của bạn, hoặc lây từ mèo khác trong nhà (nếu có). Các nguyên nhân không lây nhiễm như dị ứng với bụi nhà, nấm mốc, hóa chất trong nhà, hoặc các vấn đề về cấu trúc mắt/mũi bẩm sinh cũng có thể xảy ra ở mèo chỉ sống trong nhà.
Hỏi: Làm sạch mắt và mũi cho mèo như thế nào?
Đáp: Sử dụng bông gòn hoặc gạc y tế sạch thấm nước ấm hoặc dung dịch muối sinh lý dành cho mắt (có bán ở hiệu thuốc hoặc phòng khám thú y). Nhẹ nhàng lau từ khóe mắt hướng ra ngoài, sử dụng miếng mới cho mỗi mắt. Với mũi, nhẹ nhàng lau sạch dịch khô đóng vảy quanh lỗ mũi để giúp mèo dễ thở hơn. Không dùng tay hoặc vật cứng để cạy.
Hỏi: Bệnh cảm cúm mèo có lây sang người không?
Đáp: Không, các tác nhân gây bệnh đường hô hấp phổ biến ở mèo như virus Herpes và Calicivirus, hay vi khuẩn Chlamydophila felis và Mycoplasma, thường là đặc trưng cho loài mèo và không lây sang người. Tuy nhiên, một số vi khuẩn khác gây nhiễm khuẩn thứ cấp có thể có khả năng lây truyền giữa các loài, nhưng điều này ít phổ biến. Việc giữ vệ sinh chung vẫn là quan trọng.
Kết Luận
Tình trạng mèo bị chảy nước mắt nước mũi là một dấu hiệu sức khỏe phổ biến ở mèo, có thể từ nhẹ đến nghiêm trọng. Quan sát kỹ các triệu chứng đi kèm và không ngần ngại tham khảo ý kiến bác sĩ thú y là bước quan trọng nhất để xác định chính xác nguyên nhân và có hướng điều trị kịp thời. Việc chăm sóc đúng cách và phòng ngừa bằng cách tiêm phòng đầy đủ sẽ giúp bảo vệ mèo cưng của bạn khỏi nhiều vấn đề sức khỏe, giữ cho đôi mắt và mũi của chúng luôn khỏe mạnh.