Mèo Bị Cắt Bi: Tất Tần Tật Chủ Cần Biết

Quyết định cho mèo đực bị cắt bi, hay còn gọi là thiến hoặc triệt sản, là một bước quan trọng mà nhiều chủ nuôi mèo cần cân nhắc. Đây là một thủ thuật ngoại khoa phổ biến nhằm loại bỏ tinh hoàn của mèo đực, mang lại nhiều lợi ích đáng kể cho sức khỏe, hành vi của mèo và góp phần kiểm soát quần thể mèo hoang. Tuy nhiên, nhiều người nuôi vẫn còn những băn khoăn về quy trình, thời điểm phù hợp, chi phí cũng như những thay đổi có thể xảy ra sau khi Mèo Bị Cắt Bi. Bài viết này của MochiCat.vn sẽ cung cấp cái nhìn toàn diện về quá trình này, giúp bạn đưa ra quyết định sáng suốt nhất cho người bạn bốn chân của mình.

Mèo Bị Cắt Bi: Tất Tần Tật Chủ Cần Biết

Thiến Mèo Đực Là Gì?

Thiến mèo đực, hoặc cắt bỏ tinh hoàn (orchiectomy), là một phẫu thuật đơn giản và an toàn nhằm loại bỏ cả hai tinh hoàn. Thủ thuật này được thực hiện bởi bác sĩ thú y dưới gây mê toàn thân. Về cơ bản, đây là phương pháp phổ biến nhất để triệt sản vĩnh viễn mèo đực, ngăn chặn khả năng sinh sản của chúng và loại bỏ nguồn sản xuất hormone sinh dục nam chính (testosterone).

Quy trình này thường diễn ra nhanh chóng, chỉ mất khoảng 10 đến 20 phút tùy thuộc vào kinh nghiệm của bác sĩ thú y và tình trạng cụ thể của mèo. Sau khi gây mê, bác sĩ sẽ thực hiện một vết rạch nhỏ trên bìu, buộc các mạch máu và ống dẫn tinh, sau đó loại bỏ tinh hoàn. Vết rạch thường rất nhỏ và trong nhiều trường hợp không cần khâu lại, hoặc chỉ khâu một mũi chỉ tiêu.

Điều quan trọng cần hiểu là thiến mèo đực không chỉ đơn thuần là ngăn chặn sinh sản. Tinh hoàn là cơ quan sản xuất hormone testosterone, loại hormone chịu trách nhiệm chính cho nhiều hành vi và đặc điểm giới tính nam của mèo. Việc loại bỏ tinh hoàn sẽ làm giảm đáng kể nồng độ testosterone trong cơ thể mèo, từ đó ảnh hưởng lớn đến cả sinh lý và hành vi của chúng.

Mèo Bị Cắt Bi: Tất Tần Tật Chủ Cần Biết

Tại Sao Nên Thiến Cho Mèo Đực? Lợi Ích Của Việc Triệt Sản Mèo

Có rất nhiều lý do khiến việc thiến mèo đực được các chuyên gia thú y và tổ chức bảo vệ động vật khuyến khích mạnh mẽ. Những lợi ích này không chỉ dành cho bản thân chú mèo mà còn cho cả chủ nuôi và cộng đồng.

Lợi ích đầu tiên và quan trọng nhất là kiểm soát số lượng mèo. Một cặp mèo không được triệt sản có thể sinh ra hàng trăm, thậm chí hàng nghìn con mèo trong vài năm nếu tính cả thế hệ con cháu. Tình trạng mèo hoang quá tải là vấn đề nghiêm trọng ở nhiều nơi, dẫn đến mèo bị bỏ đói, bệnh tật và chết do thiếu nơi trú ẩn, thức ăn và chăm sóc y tế. Thiến cho mèo nuôi giúp giảm thiểu đáng kể vấn đề này.

Về sức khỏe, mèo bị cắt bi có nguy cơ mắc một số bệnh ung thư và vấn đề sức khỏe khác thấp hơn đáng kể. Cụ thể, triệt sản loại bỏ hoàn toàn nguy cơ ung thư tinh hoàn. Mặc dù ung thư tinh hoàn không phải là bệnh phổ biến ở mèo đực, nhưng việc loại bỏ cơ quan này giúp phòng ngừa tuyệt đối. Ngoài ra, nó cũng làm giảm nguy cơ mắc các bệnh liên quan đến tuyến tiền liệt và các vấn đề về tuyến quanh hậu môn, vốn thường chịu ảnh hưởng của hormone testosterone.

Triệt sản cũng có thể giúp giảm nguy cơ mèo bị nhiễm các bệnh truyền nhiễm nguy hiểm. Mèo đực không thiến có xu hướng đi lang thang xa nhà hơn để tìm kiếm bạn tình hoặc đánh nhau với các mèo đực khác để tranh giành lãnh thổ và bạn tình. Việc đánh nhau làm tăng nguy cơ lây nhiễm các bệnh virus nghiêm trọng và khó chữa như Bệnh giảm bạch cầu mèo (FIV – Feline Immunodeficiency Virus) và Bệnh bạch cầu mèo (FeLV – Feline Leukemia Virus) qua vết cắn và vết thương hở. Khi đã bị cắt bi, mèo có xu hướng ở gần nhà hơn, ít tham gia vào các cuộc chiến đấu hơn, từ đó giảm đáng kể nguy cơ tiếp xúc và lây bệnh.

Những thay đổi hành vi sau khi thiến thường là lợi ích lớn nhất mà chủ nuôi nhận thấy và đánh giá cao. Mèo đực không thiến thường có xu hướng đánh dấu lãnh thổ bằng nước tiểu có mùi nồng và khó chịu. Đây là một hành vi tự nhiên nhưng gây phiền toái lớn cho chủ nuôi và ảnh hưởng đến môi trường sống trong nhà. Triệt sản giúp giảm hoặc loại bỏ hành vi này ở hầu hết mèo. Hormone testosterone là yếu tố chính thúc đẩy hành vi đánh dấu lãnh thổ bằng nước tiểu.

Bên cạnh đó, mèo đực không thiến thường hung hăng hơn, đặc biệt là với các mèo đực khác. Chúng có thể trở nên hiếu chiến khi bảo vệ lãnh thổ hoặc tranh giành bạn tình. Thiến giúp làm giảm tính hung hăng, khiến mèo trở nên điềm tĩnh, thân thiện và hòa đồng hơn với con người và các vật nuôi khác trong nhà. Hành vi đi lang thang để tìm bạn tình cũng giảm đáng kể hoặc biến mất hoàn toàn sau khi triệt sản. Điều này giúp mèo an toàn hơn, giảm nguy cơ bị tai nạn giao thông, bị lạc, hoặc bị các động vật khác tấn công khi ở ngoài trời.

Ngoài ra, mèo đã bị cắt bi thường có xu hướng tập trung năng lượng vào các hoạt động trong nhà, chẳng hạn như chơi đùa với đồ chơi, tương tác với chủ và các thành viên khác trong gia đình. Chúng có thể trở nên yêu đời và quấn quýt với chủ hơn. Mặc dù không phải tất cả các hành vi không mong muốn đều biến mất hoàn toàn sau khi thiến (đôi khi hành vi đã trở thành thói quen cần huấn luyện thêm), nhưng triệt sản là bước đi hiệu quả nhất để kiểm soát chúng, đặc biệt là khi thủ thuật được thực hiện ở độ tuổi còn nhỏ.

Khi Nào Là Thời Điểm Tốt Nhất Để Thiến Mèo Đực?

Thời điểm thích hợp để thiến mèo đực là một câu hỏi thường gặp và có thể có những ý kiến khác nhau tùy theo bác sĩ thú y và tình hình cụ thể. Tuy nhiên, đa số các chuyên gia thú y khuyến cáo nên triệt sản cho mèo trước khi chúng đạt đến độ tuổi trưởng thành về giới tính, thường là từ 4 đến 6 tháng tuổi. Ở độ tuổi này, mèo đã đủ lớn để chịu được phẫu thuật và gây mê, nhưng chưa phát triển đầy đủ các hành vi dựa trên hormone như đánh dấu lãnh thổ hay đi lang thang. Việc thiến trước khi các hành vi này hình thành sẽ có hiệu quả cao nhất trong việc ngăn chặn chúng.

Một số bác sĩ thú y có thể khuyến cáo thiến sớm hơn, khoảng 2-3 tháng tuổi (phẫu thuật thiến cho mèo con). Phương pháp này được gọi là triệt sản mèo con (early-age neutering). Những nghiên cứu và thực tế cho thấy, khi được thực hiện đúng kỹ thuật bởi bác sĩ có kinh nghiệm, thiến mèo con an toàn và không ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển thể chất hoặc hành vi lâu dài của mèo. Triệt sản sớm thậm chí có thể giúp thời gian phục hồi nhanh hơn một chút. Tuy nhiên, đây không phải là phương pháp phổ biến ở mọi nơi, và chủ nuôi nên thảo luận kỹ với bác sĩ thú y về các lựa chọn.

Thiến mèo ở độ tuổi lớn hơn, sau khi chúng đã đạt đến độ chín muồi về giới tính (thường sau 6 tháng tuổi), vẫn mang lại các lợi ích về sức khỏe và kiểm soát quần thể. Tuy nhiên, khả năng loại bỏ hoàn toàn các hành vi liên quan đến hormone như đánh dấu lãnh thổ có thể giảm đi một chút, đặc biệt nếu hành vi đó đã trở thành thói quen được lặp lại trong một thời gian dài. Mặc dù vậy, hầu hết mèo vẫn có sự cải thiện đáng kể về hành vi sau khi thiến, bất kể tuổi tác.

Các yếu tố khác cần cân nhắc khi quyết định thời điểm thiến bao gồm sức khỏe tổng thể của mèo và cân nặng của chúng. Mèo cần đủ khỏe mạnh để chịu được gây mê và phẫu thuật. Bác sĩ thú y sẽ kiểm tra sức khỏe tổng thể và có thể yêu cầu xét nghiệm máu trước khi lên lịch phẫu thuật để đảm bảo mèo đủ điều kiện. Cân nặng tối thiểu cho phẫu thuật cũng có thể được xem xét, đặc biệt là đối với phương pháp thiến mèo con.

Chủ nuôi cũng nên thảo luận với bác sĩ thú y về lối sống của mèo. Mèo sống hoàn toàn trong nhà có thể có ít nguy cơ gặp tai nạn giao thông hoặc đánh nhau hơn mèo được thả rông. Tuy nhiên, lợi ích về sức khỏe, hành vi trong nhà (đánh dấu, hung hăng) và kiểm soát sinh sản vẫn là lý do đủ mạnh để thiến cho cả mèo trong nhà. Tóm lại, độ tuổi 4-6 tháng là thời điểm phổ biến và được khuyến nghị rộng rãi nhất, nhưng việc tham khảo ý kiến bác sĩ thú y là điều quan trọng nhất để xác định thời điểm phù hợp nhất cho từng chú mèo cụ thể.

Quy Trình Thiến Mèo Đực Diễn Ra Như Thế Nào?

Việc thiến mèo đực là một thủ thuật ngoại khoa tương đối đơn giản nhưng vẫn cần được thực hiện cẩn thận trong môi trường vô trùng bởi bác sĩ thú y có chuyên môn. Quy trình thường bao gồm ba giai đoạn chính: chuẩn bị trước phẫu thuật, phẫu thuật và phục hồi sau phẫu thuật.

Giai đoạn chuẩn bị trước phẫu thuật bắt đầu tại nhà. Chủ nuôi sẽ được hướng dẫn nhịn ăn cho mèo trong một khoảng thời gian nhất định trước khi phẫu thuật, thường là 8-12 giờ, để đảm bảo dạ dày trống rỗng. Điều này là cực kỳ quan trọng để giảm nguy cơ mèo bị nôn mửa trong hoặc sau khi gây mê, có thể dẫn đến hít sặc vào phổi. Nước uống thường vẫn được cho phép cho đến vài giờ trước khi đến phòng khám. Bạn cũng cần chuẩn bị lồng vận chuyển thoải mái và an toàn để đưa mèo đến phòng khám thú y. Tại phòng khám, bác sĩ thú y sẽ khám tổng thể cho mèo, kiểm tra tim, phổi và sức khỏe chung để đảm bảo mèo đủ điều kiện gây mê. Xét nghiệm máu tiền phẫu có thể được khuyến cáo hoặc yêu cầu, đặc biệt đối với mèo lớn tuổi hoặc có tiền sử bệnh lý, để đánh giá chức năng các cơ quan nội tạng như gan và thận, giúp đảm bảo an toàn trong quá trình gây mê. Chủ nuôi sẽ cần ký giấy đồng ý phẫu thuật.

Giai đoạn phẫu thuật diễn ra dưới gây mê toàn thân. Mèo sẽ được đặt một ống nội khí quản để duy trì đường thở và cung cấp khí gây mê cùng oxy. Một đường truyền tĩnh mạch có thể được thiết lập để truyền dịch (giúp duy trì huyết áp và bù nước) và tiêm thuốc an thần hoặc giảm đau bổ sung nếu cần. Khu vực bìu của mèo sẽ được cạo lông và sát trùng kỹ lưỡng. Bác sĩ thú y sẽ thực hiện một hoặc hai vết rạch nhỏ trên bìu. Thông qua vết rạch này, tinh hoàn sẽ được bóc tách ra. Các mạch máu và ống dẫn tinh (thừng tinh) sẽ được buộc lại cẩn thận bằng chỉ phẫu thuật tự tiêu hoặc các phương pháp khác để ngăn chảy máu và đảm bảo an toàn. Sau khi buộc, tinh hoàn sẽ được cắt bỏ. Vết rạch trên bìu thường nhỏ đến mức không cần khâu lại và sẽ tự lành trong vài ngày. Trong một số trường hợp, bác sĩ có thể quyết định khâu một mũi chỉ duy nhất hoặc sử dụng keo dán phẫu thuật. Toàn bộ quy trình phẫu thuật thường chỉ mất khoảng 10-20 phút. Sau khi hoàn tất, bác sĩ sẽ ngưng cung cấp khí gây mê, và mèo sẽ bắt đầu tỉnh lại dưới sự giám sát chặt chẽ của nhân viên phòng khám.

Giai đoạn phục hồi sau phẫu thuật là cực kỳ quan trọng. Ngay sau phẫu thuật, mèo sẽ được giữ lại phòng khám để được theo dõi cho đến khi tỉnh táo hoàn toàn và an toàn để về nhà. Thời gian lưu lại có thể từ vài giờ đến trọn một ngày tùy chính sách của phòng khám. Khi về nhà, chủ nuôi cần chuẩn bị một khu vực yên tĩnh, ấm áp và sạch sẽ để mèo nghỉ ngơi. Bác sĩ thú y sẽ cung cấp hướng dẫn chi tiết về cách chăm sóc, bao gồm lịch dùng thuốc giảm đau và kháng sinh (nếu có), cách theo dõi vết mổ, và chế độ ăn uống.

Điều quan trọng nhất trong chăm sóc tại nhà là ngăn mèo liếm, cắn hoặc gãi vào vết mổ. Liếm vết mổ có thể gây nhiễm trùng hoặc làm rách vết thương, dẫn đến biến chứng. Chủ nuôi thường được cung cấp vòng chống liếm (cone) hoặc áo phẫu thuật chuyên dụng cho mèo để đeo trong suốt thời gian phục hồi, thường là 7-10 ngày. Mặc dù mèo có thể tỏ ra khó chịu hoặc vụng về khi đeo vòng, nhưng việc này là bắt buộc để đảm bảo vết mổ lành tốt. Hoạt động của mèo cần được hạn chế trong thời gian đầu phục hồi. Tránh cho mèo nhảy cao, chạy hoặc chơi đùa quá sức trong khoảng 7-10 ngày sau phẫu thuật. Việc vận động mạnh có thể làm căng vết mổ và gây chảy máu hoặc sưng.

Chủ nuôi cần theo dõi sát sao vết mổ hàng ngày để phát hiện các dấu hiệu bất thường như sưng đỏ quá mức, chảy dịch mủ, mùi hôi, hoặc vết mổ bị hở. Sưng nhẹ ở khu vực bìu là bình thường trong vài ngày đầu. Mèo có thể cảm thấy hơi đau và khó chịu sau phẫu thuật, nhưng tình trạng này sẽ cải thiện nhanh chóng với thuốc giảm đau. Việc ăn uống và đi vệ sinh của mèo cũng cần được theo dõi. Hầu hết mèo sẽ ăn uống trở lại bình thường trong vòng 24 giờ sau khi về nhà. Nếu mèo bỏ ăn, nôn mửa liên tục, hoặc có dấu hiệu đau đớn dữ dội, cần liên hệ ngay với bác sĩ thú y.

Chăm Sóc Sau Phẫu Thuật Cắt Bi Cho Mèo Đực

Chăm sóc sau phẫu thuật đóng vai trò then chốt trong việc đảm bảo mèo hồi phục nhanh chóng và không gặp biến chứng. Một chế độ chăm sóc đúng đắn sẽ giúp mèo cảm thấy thoải mái hơn và vết mổ lành tốt.

Ngay khi đưa mèo về nhà, hãy đặt chúng ở một nơi yên tĩnh, sạch sẽ, tách biệt khỏi vật nuôi khác và trẻ nhỏ để chúng có thể nghỉ ngơi mà không bị quấy rầy. Chuẩn bị sẵn thức ăn, nước uống và khay cát gần khu vực nghỉ ngơi để mèo dễ dàng tiếp cận. Trong vài giờ đầu sau khi tỉnh hoàn toàn từ gây mê, mèo có thể vẫn còn hơi choáng váng, đi đứng loạng choạng. Điều này là bình thường. Hãy đảm bảo chúng không cố gắng leo trèo hoặc nhảy từ trên cao xuống để tránh bị thương.

Quản lý vết mổ là ưu tiên hàng đầu. Đảm bảo mèo luôn đeo vòng chống liếm hoặc mặc áo phẫu thuật theo hướng dẫn của bác sĩ. Đừng tháo vòng ra ngay cả khi mèo tỏ ra khó chịu, trừ những lúc được phép và có sự giám sát chặt chẽ (ví dụ: lúc ăn). Liếm vết mổ là nguyên nhân phổ biến nhất gây nhiễm trùng và chậm lành vết thương. Theo dõi vết mổ hàng ngày. Khu vực bìu có thể hơi sưng và đỏ nhẹ, đây là phản ứng viêm bình thường của cơ thể. Tuy nhiên, hãy chú ý đến các dấu hiệu đáng báo động như sưng to nhanh chóng, chảy máu nhiều, chảy dịch có màu vàng hoặc xanh, mùi hôi, vết mổ bị bục hoặc mèo có biểu hiện đau đớn dữ dội khi chạm vào khu vực đó. Nếu nhận thấy bất kỳ dấu hiệu nào trong số này, hãy liên hệ ngay với bác sĩ thú y.

Thuốc men là một phần quan trọng của quá trình phục hồi. Bác sĩ thú y thường sẽ kê đơn thuốc giảm đau để giúp mèo thoải mái hơn trong vài ngày đầu. Kháng sinh cũng có thể được kê đơn để ngăn ngừa nhiễm trùng, mặc dù không phải trường hợp nào cũng cần đến kháng sinh. Hãy tuân thủ nghiêm ngặt liều lượng và lịch trình dùng thuốc mà bác sĩ đã chỉ định. Đừng tự ý ngưng thuốc hoặc thay đổi liều lượng.

Chế độ ăn uống sau thiến cần được điều chỉnh. Mèo đã bị cắt bi thường có xu hướng giảm mức năng lượng và tốc độ trao đổi chất. Điều này khiến chúng dễ tăng cân nếu vẫn duy trì chế độ ăn và lượng thức ăn như trước khi thiến. Bác sĩ thú y có thể khuyến nghị chuyển sang loại thức ăn dành riêng cho mèo triệt sản hoặc điều chỉnh lượng thức ăn hàng ngày để ngăn ngừa béo phì. Tăng cân quá mức có thể dẫn đến các vấn đề sức khỏe khác như tiểu đường, bệnh khớp, và bệnh tim. Cung cấp đủ nước sạch và tươi cho mèo là điều cần thiết.

Hạn chế vận động là bắt buộc trong tuần đầu tiên sau phẫu thuật. Giữ mèo trong một không gian nhỏ gọn nếu có thể, chẳng hạn như một phòng nhỏ hoặc thậm chí là lồng lớn (nếu mèo cảm thấy thoải mái) để chúng không chạy nhảy lung tung. Sau khoảng 7-10 ngày, khi vết mổ đã lành, bạn có thể dần dần cho phép mèo quay trở lại hoạt động bình thường. Tuy nhiên, hãy quan sát phản ứng của mèo và điều chỉnh mức độ hoạt động cho phù hợp.

Thời gian phục hồi hoàn toàn thường mất khoảng 10-14 ngày. Trong thời gian này, sự quan sát và chăm sóc chu đáo từ phía chủ nuôi là yếu tố quyết định. Nếu có bất kỳ lo lắng nào về quá trình phục hồi của mèo, đừng ngần ngại liên hệ với phòng khám thú y để được tư vấn.

Những Thay Đổi Ở Mèo Sau Khi Bị Cắt Bi

Sau khi mèo bị cắt bi, chủ nuôi có thể nhận thấy một số thay đổi đáng kể về cả thể chất lẫn hành vi. Những thay đổi này phần lớn là kết quả của sự giảm nồng độ hormone testosterone trong cơ thể.

Về mặt hành vi, những thay đổi tích cực thường là rõ rệt nhất. Hành vi đánh dấu lãnh thổ bằng nước tiểu sẽ giảm hoặc biến mất ở hầu hết mèo nếu được thiến trước khi hành vi này trở thành thói quen. Ngay cả những mèo đã có thói quen đánh dấu, tần suất và mức độ mùi cũng thường giảm đi đáng kể. Tính hung hăng, đặc biệt là hung hăng liên quan đến lãnh thổ hoặc cạnh tranh với mèo đực khác, cũng giảm đi rất nhiều. Mèo có thể trở nên điềm tĩnh hơn, ít gây gổ và thân thiện hơn với con người và các vật nuôi khác trong nhà.

Xu hướng đi lang thang, khám phá và tìm kiếm bạn tình cũng giảm hẳn. Mèo sẽ có xu hướng ở gần nhà hơn, giảm nguy cơ bị lạc, tai nạn hoặc đánh nhau. Điều này không chỉ giúp mèo an toàn hơn mà còn giúp chủ nuôi yên tâm hơn. Mèo đã thiến có thể trở nên tình cảm và quấn quýt với chủ hơn vì chúng không còn bị chi phối bởi nhu cầu sinh sản.

Về mặt thể chất, sự thay đổi rõ rệt nhất là về cân nặng và vóc dáng. Như đã đề cập, tốc độ trao đổi chất của mèo sau khi thiến có thể giảm xuống. Điều này, kết hợp với việc giảm mức độ hoạt động (do không còn đi lang thang hoặc đánh nhau), có thể dẫn đến tăng cân nếu không kiểm soát chế độ ăn. Mèo có thể phát triển xu hướng thèm ăn hơn. Do đó, việc chuyển sang thức ăn dành cho mèo triệt sản hoặc điều chỉnh lượng calo nạp vào hàng ngày là rất quan trọng để duy trì cân nặng lý tưởng và phòng tránh béo phì.

Ngoài ra, sự phát triển của các đặc điểm giới tính thứ cấp liên quan đến testosterone cũng sẽ ngừng lại hoặc giảm đi. Ví dụ, má của mèo đực không thiến thường to hơn và tạo thành cái “nọng cằm” đặc trưng do ảnh hưởng của hormone. Sau khi thiến, sự phát triển này sẽ dừng lại, và ở mèo thiến sớm, đặc điểm này có thể không xuất hiện rõ rệt. Lớp da của mèo đực không thiến cũng có thể dày hơn và nhiều dầu hơn, dẫn đến mùi cơ thể đặc trưng; sau khi thiến, da có thể trở nên mềm mại hơn và mùi cơ thể giảm đi. Bộ lông cũng có thể trở nên mềm mượt hơn.

Quan trọng là hiểu rằng thiến không làm thay đổi tính cách cơ bản của mèo. Một chú mèo vốn nhút nhát sẽ không trở nên dạn dĩ ngay lập tức chỉ vì bị thiến. Tuy nhiên, những hành vi tiêu cực hoặc quá mức do hormone gây ra sẽ được kiểm soát hiệu quả, cho phép tính cách tự nhiên của mèo thể hiện rõ hơn một cách tích cực.

Một số chủ nuôi lo ngại rằng thiến sẽ làm mèo mất đi sự “nam tính” hoặc trở nên lười biếng. Trên thực tế, việc loại bỏ sự chi phối của hormone sinh sản giúp mèo có cuộc sống thoải mái và an toàn hơn rất nhiều. Chúng có thể tập trung vào việc vui chơi, tương tác với gia đình và tận hưởng cuộc sống thay vì bị thúc đẩy bởi nhu cầu tìm kiếm bạn tình và bảo vệ lãnh thổ một cách mạnh mẽ. Sự lười biếng thường là do tăng cân và thiếu vận động, chứ không phải do bản thân việc thiến.

Các Rủi Ro Và Biến Chứng Tiềm Ẩn Khi Thiến Mèo Đực

Mặc dù việc mèo bị cắt bi là một phẫu thuật thường quy và an toàn, nhưng giống như bất kỳ thủ thuật ngoại khoa nào khác, vẫn tồn tại một số rủi ro và biến chứng tiềm ẩn. Hiểu rõ những rủi ro này giúp chủ nuôi chuẩn bị tâm lý và biết cách theo dõi mèo sau phẫu thuật.

Rủi ro liên quan đến gây mê toàn thân là mối lo ngại phổ biến nhất. Mặc dù y học thú y đã phát triển rất nhiều và các quy trình gây mê hiện đại rất an toàn, nhưng luôn có một tỷ lệ rất nhỏ nguy cơ phản ứng bất lợi với thuốc gây mê ở bất kỳ động vật nào. Rủi ro này thường cao hơn ở mèo có bệnh nền hoặc đã lớn tuổi. Để giảm thiểu rủi ro này, bác sĩ thú y sẽ khám sức khỏe kỹ lưỡng trước phẫu thuật và có thể yêu cầu xét nghiệm máu tiền phẫu để đánh giá chức năng gan, thận và các yếu tố đông máu, giúp lựa chọn phác đồ gây mê an toàn nhất cho từng cá thể. Trong quá trình phẫu thuật, mèo sẽ được theo dõi sát sao các chỉ số sinh tồn như nhịp tim, nhịp thở, huyết áp và nồng độ oxy trong máu.

Biến chứng tại vết mổ có thể xảy ra, mặc dù không phổ biến. Sưng nhẹ và bầm tím quanh khu vực bìu là bình thường trong vài ngày đầu. Tuy nhiên, sưng to nhanh chóng hoặc kéo dài, chảy máu nhiều, chảy dịch mủ, hoặc vết mổ bị hở là các dấu hiệu cần được bác sĩ thú y kiểm tra ngay lập tức. Nhiễm trùng vết mổ là một biến chứng có thể xảy ra nếu không được chăm sóc vệ sinh đúng cách hoặc nếu mèo liếm vào vết mổ. Đây là lý do việc đeo vòng chống liếm là cực kỳ quan trọng.

Hernia (thoát vị) tại vị trí phẫu thuật, mặc dù hiếm gặp ở mèo đực đã thiến do vết rạch nhỏ và thường không cần khâu, nhưng vẫn là một khả năng cần lưu ý, đặc biệt nếu mèo vận động quá mạnh sớm sau phẫu thuật.

Một biến chứng lâu dài tiềm ẩn (tuy nhiên, tranh cãi và không được chứng minh rõ ràng ở mèo so với chó) là tăng nguy cơ một số bệnh lý nhất định. Ví dụ, có nghiên cứu cho rằng thiến sớm có thể tăng nhẹ nguy cơ mắc các vấn đề về đường tiết niệu dưới (như tắc nghẽn niệu đạo do sỏi hoặc cặn) ở mèo đực. Tuy nhiên, nguy cơ này vẫn thấp và lợi ích tổng thể của việc thiến thường lớn hơn đáng kể. Một số nghiên cứu khác cũng xem xét mối liên hệ giữa thiến và các bệnh ung thư khác (ngoài ung thư tinh hoàn), nhưng kết quả thường không nhất quán hoặc chỉ ra nguy cơ rất nhỏ.

Thay đổi về cân nặng và xu hướng béo phì sau khi thiến là một “biến chứng” rất phổ biến nếu chủ nuôi không chú ý đến chế độ ăn và vận động của mèo. Béo phì là yếu tố nguy cơ cho nhiều bệnh khác như tiểu đường, bệnh tim mạch, bệnh khớp, và các vấn đề về hô hấp. Đây không phải là rủi ro của phẫu thuật, mà là hậu quả sinh lý cần được quản lý cẩn thận bởi chủ nuôi.

Một số mèo có thể gặp phản ứng nhẹ sau khi gây mê như buồn nôn, kém ăn hoặc lờ đờ trong 24 giờ đầu. Đây thường là tạm thời. Nếu các triệu chứng này kéo dài hoặc nghiêm trọng, cần tham khảo ý kiến bác sĩ.

Để giảm thiểu rủi ro, việc lựa chọn phòng khám thú y uy tín, có bác sĩ giàu kinh nghiệm là rất quan trọng. Tuân thủ nghiêm ngặt hướng dẫn chăm sóc trước và sau phẫu thuật của bác sĩ là yếu tố then chốt để đảm bảo mèo hồi phục an toàn và khỏe mạnh.

Chi Phí Thiến Mèo Đực Bao Nhiêu?

Chi phí thiến mèo đực có thể thay đổi đáng kể tùy thuộc vào nhiều yếu tố. Việc hiểu rõ các yếu tố này sẽ giúp chủ nuôi chuẩn bị tài chính và lựa chọn dịch vụ phù hợp.

Yếu tố đầu tiên và quan trọng nhất ảnh hưởng đến chi phí là địa điểm. Chi phí tại các thành phố lớn hoặc khu vực phát triển thường cao hơn so với các vùng nông thôn hoặc thị trấn nhỏ. Điều này phản ánh chi phí thuê mặt bằng, lương nhân viên và vật tư cao hơn.

Loại hình phòng khám hoặc bệnh viện thú y cũng đóng vai trò quan trọng. Các bệnh viện thú y lớn, hiện đại với đầy đủ trang thiết bị và đội ngũ bác sĩ chuyên khoa có thể có chi phí cao hơn so với các phòng khám nhỏ. Tuy nhiên, chất lượng dịch vụ, sự an toàn trong gây mê và phẫu thuật, cùng với khả năng xử lý các trường hợp phức tạp cũng có thể tốt hơn tại các cơ sở lớn.

Gói dịch vụ đi kèm cũng ảnh hưởng đến tổng chi phí. Một số phòng khám chỉ tính phí cơ bản cho ca phẫu thuật. Các chi phí bổ sung có thể bao gồm:

  • Khám lâm sàng trước phẫu thuật: Bắt buộc để đánh giá sức khỏe mèo.
  • Xét nghiệm máu tiền phẫu: Rất được khuyến khích, đặc biệt là cho mèo lớn tuổi hoặc có bệnh nền, để kiểm tra chức năng gan, thận, công thức máu… Đây là một khoản chi phí riêng nhưng giúp tăng đáng kể sự an toàn của ca gây mê.
  • Thuốc men: Thuốc giảm đau, kháng sinh (nếu cần) cho mèo mang về nhà. Một số phòng khám bao gồm chi phí thuốc trong gói, số khác tính riêng.
  • Vòng chống liếm hoặc áo phẫu thuật: Thường được tính phí riêng.
  • Truyền dịch trong và sau phẫu thuật: Có thể bao gồm hoặc tính riêng tùy phòng khám.
  • Thời gian lưu lại phòng khám: Một số nơi chỉ cần vài giờ, số khác có thể giữ lại đến hết ngày để theo dõi.

Tuổi tác và tình trạng sức khỏe của mèo cũng có thể ảnh hưởng đến chi phí. Thiến mèo con thường có chi phí thấp hơn một chút so với thiến mèo trưởng thành. Nếu mèo có bất kỳ vấn đề sức khỏe nào cần được xử lý hoặc quản lý trong quá trình phẫu thuật (ví dụ: cần truyền dịch đặc biệt, theo dõi thêm), chi phí có thể tăng lên.

Mức giá trung bình để thiến một chú mèo đực tại Việt Nam có thể dao động khá rộng, thường từ vài trăm nghìn đồng đến khoảng 1.5 – 2 triệu đồng hoặc hơn, tùy thuộc vào các yếu tố kể trên. Để có thông tin chính xác nhất, bạn nên liên hệ trực tiếp với các phòng khám thú y ở khu vực của mình và hỏi chi tiết về gói thiến mèo đực, bao gồm tất cả các dịch vụ và vật tư đi kèm, cũng như các chi phí phát sinh (nếu có).

Nhiều tổ chức cứu trợ động vật hoặc các chiến dịch vì cộng đồng cũng thường tổ chức các đợt triệt sản với chi phí ưu đãi hoặc miễn phí để khuyến khích chủ nuôi thực hiện thủ thuật này, góp phần kiểm soát số lượng mèo hoang. Đây là một lựa chọn tốt nếu bạn có ngân sách hạn hẹp.

Dù chi phí là một yếu tố cần cân nhắc, nhưng lợi ích lâu dài về sức khỏe và hành vi cho chú mèo, cũng như góp phần giảm thiểu vấn đề mèo hoang, thường vượt xa chi phí bỏ ra cho ca phẫu thuật triệt sản.

Những Lầm Tưởng Phổ Biến Về Việc Thiến Mèo Đực

Xung quanh việc mèo bị cắt bi còn tồn tại nhiều lầm tưởng khiến chủ nuôi băn khoăn. Việc làm rõ những hiểu lầm này là cần thiết để đưa ra quyết định đúng đắn dựa trên cơ sở khoa học.

Lầm tưởng phổ biến nhất là “thiến sẽ làm mèo béo phì và lười biếng”. Đúng là mèo đã thiến có xu hướng dễ tăng cân hơn do thay đổi hormone và giảm hoạt động. Tuy nhiên, béo phì không phải là hậu quả bắt buộc của việc thiến, mà là kết quả của sự mất cân bằng giữa lượng calo nạp vào và lượng calo tiêu thụ. Với chế độ ăn phù hợp (thức ăn cho mèo triệt sản hoặc điều chỉnh lượng thức ăn) và khuyến khích vận động, bạn hoàn toàn có thể duy trì cân nặng lý tưởng cho mèo sau khi thiến. Sự lười biếng nếu có thường liên quan đến béo phì chứ không phải do thiếu hormone.

Một lầm tưởng khác là “thiến làm thay đổi tính cách của mèo, khiến chúng mất đi sự ‘nam tính’ hoặc trở nên nhút nhát”. Thiến chỉ ảnh hưởng đến các hành vi liên quan đến hormone sinh sản như đánh dấu lãnh thổ, đi lang thang, hung hăng tranh giành bạn tình hoặc lãnh thổ. Những hành vi này thực chất là bản năng sinh học, không phải là “tính cách” thực sự của mèo. Khi loại bỏ ảnh hưởng của testosterone, mèo thường trở nên điềm tĩnh, thân thiện và quấn quýt hơn. Tính cách cơ bản của mèo (ví dụ: mèo vốn dạn dĩ hay nhút nhát, thích chơi đùa hay thích nằm yên) thường không thay đổi đáng kể.

Nhiều người tin rằng mèo cần “trải nghiệm” đời sống tình dục hoặc sinh sản ít nhất một lần trước khi bị thiến. Điều này hoàn toàn không có cơ sở khoa học và không mang lại bất kỳ lợi ích nào cho mèo. Ngược lại, việc cho mèo đực giao phối có thể khiến chúng bắt đầu hình thành các thói quen hành vi liên quan đến sinh sản (như đánh dấu, đi lang thang) và làm tăng nguy cơ lây nhiễm bệnh. Thiến sớm trước khi mèo đạt độ chín muồi về giới tính có hiệu quả cao nhất trong việc ngăn chặn các hành vi không mong muốn này.

Có lầm tưởng rằng thiến mèo đực là tàn nhẫn hoặc gây đau đớn kéo dài cho mèo. Thiến là một thủ thuật được thực hiện dưới gây mê toàn thân, do đó mèo không cảm thấy đau trong quá trình phẫu thuật. Sau phẫu thuật, bác sĩ thú y sẽ kê thuốc giảm đau để giúp mèo thoải mái trong thời gian phục hồi. Mặc dù có thể hơi khó chịu, nhưng cơn đau thường không nghiêm trọng và kéo dài, và mèo thường hồi phục rất nhanh chóng, đặc biệt là so với các ca phẫu thuật phức tạp hơn. Những lợi ích lâu dài về sức khỏe và hành vi mà mèo nhận được thường vượt xa sự khó chịu tạm thời sau phẫu thuật.

Một số người lo ngại về chi phí, cho rằng thiến mèo quá đắt. Mặc dù có một khoản chi phí ban đầu, nhưng việc không thiến mèo có thể dẫn đến những chi phí lớn hơn về lâu dài. Chăm sóc mèo con không mong muốn, chi phí điều trị các vết thương do đánh nhau, điều trị các bệnh lây nhiễm qua đường giao phối hoặc đánh nhau (như FIV, FeLV) đều có thể tốn kém hơn rất nhiều so với chi phí thiến.

Cuối cùng, có lầm tưởng rằng chỉ cần thiến mèo cái là đủ để kiểm soát sinh sản. Mèo đực đóng vai trò quan trọng không kém trong việc sinh sản. Một con mèo đực không thiến có thể thụ tinh cho nhiều mèo cái trong một khu vực rộng lớn. Thiến cho cả mèo đực và mèo cái là cách hiệu quả nhất để kiểm soát quần thể mèo.

Việc dựa trên thông tin chính xác từ các nguồn đáng tin cậy và tham khảo ý kiến của bác sĩ thú y sẽ giúp chủ nuôi đưa ra quyết định sáng suốt nhất cho sức khỏe và hạnh phúc của chú mèo, cũng như góp phần vào việc kiểm soát quần thể mèo một cách nhân đạo.

Hy vọng với những thông tin chi tiết này, bạn đã có cái nhìn rõ ràng hơn về việc mèo bị cắt bi và sẵn sàng đưa ra quyết định tốt nhất cho người bạn nhỏ của mình.

Viết một bình luận