Chó mèo bị sốt xuất huyết: Hiểu đúng bệnh và cách phòng ngừa hiệu quả

Khi nghe đến cụm từ “sốt xuất huyết”, đa số chúng ta thường nghĩ ngay đến căn bệnh nguy hiểm lây truyền qua muỗi vằn ở con người. Tuy nhiên, nhiều chủ nuôi thắc mắc liệu chó mèo có bị sốt xuất huyết tương tự như người hay không và làm thế nào để nhận biết cùng phòng tránh. Thực tế, chó và mèo không mắc bệnh sốt xuất huyết Dengue (do virus Dengue gây ra) giống như con người. Thuật ngữ “Chó Mèo Bị Sốt Xuất Huyết” mà nhiều người sử dụng thường là cách gọi chung chỉ những tình trạng bệnh lý nghiêm trọng khác ở thú cưng, có biểu hiện lâm sàng phức tạp bao gồm sốt cao, mệt mỏi, xuất huyết (chảy máu) và các triệu chứng tiêu hóa nặng nề, thường gây nhầm lẫn và lo sợ cho chủ nuôi. Hiểu rõ bản chất của các bệnh lý này và cách đối phó chính là chìa khóa để bảo vệ sức khỏe cho những người bạn bốn chân của bạn.

Chó mèo bị sốt xuất huyết: Hiểu đúng bệnh và cách phòng ngừa hiệu quả

Hiểu Đúng Về “Sốt Xuất Huyết” Ở Chó Mèo

Như đã đề cập, chó và mèo không mắc bệnh sốt xuất huyết Dengue như con người. Khái niệm “sốt xuất huyết ở chó mèo” trong dân gian hoặc theo cách gọi không chính xác của một số người nuôi thường dùng để miêu tả các bệnh truyền nhiễm cấp tính nguy hiểm ở chó và mèo, đặc trưng bởi triệu chứng sốt cao, xuất huyết (thường là xuất huyết đường tiêu hóa gây nôn ra máu hoặc tiêu chảy ra máu) và suy kiệt nhanh chóng. Các bệnh này do nhiều loại virus hoặc vi khuẩn khác nhau gây ra, không phải virus Dengue. Việc gọi chung là “sốt xuất huyết” có thể gây nhầm lẫn và khiến chủ nuôi bỏ qua việc tìm hiểu đúng căn bệnh để có biện pháp xử lý kịp thời, chính xác.

Các bệnh lý thực sự phổ biến và nguy hiểm ở chó mèo thường được gọi nhầm là “sốt xuất huyết” bao gồm:

Bệnh Parvovirus ở Chó (Canine Parvovirus – CPV)

Đây là một trong những bệnh truyền nhiễm đường tiêu hóa nguy hiểm nhất ở chó, đặc biệt là chó con chưa được tiêm phòng hoặc tiêm phòng không đầy đủ. Virus Parvo tấn công mạnh vào các tế bào phân chia nhanh trong cơ thể, chủ yếu là niêm mạc ruột non, tủy xương và cơ tim (ở chó con rất nhỏ).

Triệu chứng lâm sàng của bệnh Parvo thường xuất hiện đột ngột và diễn biến rất nhanh. Ban đầu, chó sẽ có biểu hiện sốt cao (trên 39.5°C), bỏ ăn hoàn toàn, lờ đờ, mệt mỏi. Sau đó là các triệu chứng tiêu hóa dữ dội: nôn mửa liên tục (ban đầu có thể là dịch vàng, sau đó có thể lẫn máu), tiêu chảy ra máu tươi hoặc máu cá có mùi tanh rất khó chịu. Mất nước và mất máu nghiêm trọng do nôn và tiêu chảy khiến chó suy kiệt, sụt cân nhanh chóng. Virus tấn công tủy xương làm giảm bạch cầu, suy giảm hệ miễn dịch, khiến chó dễ bị nhiễm trùng kế phát. Tỷ lệ tử vong ở chó con mắc Parvo rất cao, ngay cả khi được điều trị tích cực.

Con đường lây truyền chính của Parvo là qua phân của chó bệnh. Virus có khả năng tồn tại rất lâu trong môi trường (vài tháng đến hơn một năm) và có sức đề kháng cao với nhiều loại hóa chất sát trùng thông thường. Chó có thể lây bệnh khi tiếp xúc trực tiếp với phân, chất nôn của chó bệnh, hoặc gián tiếp qua giày dép, quần áo, đồ dùng, môi trường bị nhiễm virus.

Bệnh Giảm Bạch Cầu Truyền Nhiễm ở Mèo (Feline Panleukopenia Virus – FPV)

Còn gọi là bệnh Carré mèo, bệnh Care mèo hoặc bệnh dịch hạch mèo, Panleukopenia là một bệnh truyền nhiễm nguy hiểm tương tự Parvovirus ở chó, nhưng xảy ra ở mèo. Virus Panleukopenia (FPV) là một loại Parvovirus tấn công mạnh vào các tế bào phân chia nhanh như niêm mạc ruột, tủy xương và các mô lympho.

Triệu chứng của Panleukopenia cũng bao gồm sốt cao, bỏ ăn, nôn mửa, tiêu chảy (có thể có máu), suy nhược nhanh chóng. Do virus tấn công tủy xương làm giảm mạnh số lượng bạch cầu (đặc biệt là bạch cầu hạt), khả năng miễn dịch của mèo bị suy giảm nghiêm trọng, dễ bị nhiễm trùng kế phát. Mèo con bị nhiễm bệnh trong tử cung hoặc vài tuần đầu sau sinh có thể bị tổn thương tiểu não, dẫn đến các vấn đề về phối hợp vận động vĩnh viễn. Giống như Parvo ở chó, FPV lây truyền chủ yếu qua phân, nước tiểu, chất nôn của mèo bệnh và có khả năng tồn tại lâu trong môi trường. Bệnh có tỷ lệ tử vong rất cao, đặc biệt là ở mèo con.

Bệnh Canine Distemper (Bệnh Care ở Chó)

Bệnh Care (hay còn gọi là bệnh Sài Sốt) là một bệnh truyền nhiễm đa hệ thống do Canine Distemper Virus (CDV) gây ra. Virus này tấn công đường hô hấp, tiêu hóa, hệ thần kinh và da. Mặc dù không phải tất cả các trường hợp mắc bệnh Care đều có biểu hiện xuất huyết rõ ràng như Parvo, nhưng trong một số thể bệnh nặng, chó có thể bị xuất huyết dưới da (nổi mẩn đỏ hoặc tím bầm), xuất huyết niêm mạc hoặc tiêu chảy ra máu.

Triệu chứng của bệnh Care rất đa dạng, phụ thuộc vào hệ cơ quan bị ảnh hưởng. Ban đầu, chó thường bị sốt hai pha (sốt tăng giảm), bỏ ăn, lờ đờ, chảy nước mũi, nước mắt, ho. Sau đó, các triệu chứng có thể tiến triển thành viêm phổi, nôn mửa, tiêu chảy (đôi khi có máu), tăng sừng hóa ở mũi và đệm chân (“bệnh đệm chân cứng”). Các triệu chứng thần kinh như co giật, run rẩy, liệt, rối loạn thăng bằng thường xuất hiện ở giai đoạn cuối và thường có tiên lượng xấu. CDV lây truyền chủ yếu qua tiếp xúc trực tiếp với dịch tiết cơ thể của chó bệnh (nước mũi, nước mắt, nước bọt) hoặc qua đường không khí.

Các Bệnh Do Ve Rận Truyền

Một số bệnh do ve rận truyền như Ehrlichiosis, Anaplasmosis có thể gây ra các rối loạn về máu, bao gồm giảm tiểu cầu, dẫn đến xuất huyết. Triệu chứng của các bệnh này thường bao gồm sốt, lờ đờ, bỏ ăn, sưng hạch bạch huyết, và trong các trường hợp nặng có thể thấy xuất huyết dưới da, chảy máu cam hoặc máu lẫn trong phân, nước tiểu.

Bệnh Leptospirosis

Leptospirosis là một bệnh truyền nhiễm do vi khuẩn Leptospira gây ra, có thể ảnh hưởng đến nhiều loài động vật, bao gồm chó và con người (bệnh này là bệnh zoonotic). Vi khuẩn lây truyền qua tiếp xúc với nước tiểu bị nhiễm khuẩn hoặc môi trường bị ô nhiễm bởi nước tiểu của động vật mang mầm bệnh. Leptospirosis có thể gây ra các triệu chứng nghiêm trọng như sốt cao, run rẩy, đau cơ, bỏ ăn, nôn mửa, tiêu chảy, vàng da, suy thận và/hoặc suy gan. Trong một số trường hợp, bệnh có thể gây xuất huyết, đặc biệt là ở đường tiêu hóa hoặc phổi. Đây là một bệnh rất nguy hiểm và cần được chẩn đoán, điều trị kịp thời.

Chó mèo bị sốt xuất huyết: Hiểu đúng bệnh và cách phòng ngừa hiệu quả

Nhận Biết Các Triệu Chứng Nghi Ngờ “Sốt Xuất Huyết” Ở Chó Mèo

Vì chó mèo không mắc sốt xuất huyết Dengue, việc nhận biết “sốt xuất huyết” ở chúng thực chất là nhận biết các dấu hiệu của các bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng có thể gây sốt và xuất huyết. Các triệu chứng cần đặc biệt lưu ý bao gồm:

Các Dấu Hiệu Sớm

  • Sốt cao: Thú cưng có thân nhiệt cao hơn bình thường (ở chó và mèo, thân nhiệt bình thường dao động khoảng 38.3°C đến 39.2°C). Bạn có thể cảm nhận tai và mũi nóng, hoặc thú cưng run rẩy.
  • Lờ đờ, mệt mỏi: Thú cưng không còn hoạt bát, ít vận động, nằm lì một chỗ, thiếu năng lượng.
  • Bỏ ăn hoặc ăn rất ít: Mất hứng thú với thức ăn và nước uống.
  • Nôn mửa: Nôn ra thức ăn chưa tiêu, dịch vàng hoặc trắng. Nôn liên tục là dấu hiệu đặc biệt đáng lo ngại.
  • Tiêu chảy: Phân lỏng, có mùi hôi tanh bất thường.

Các Dấu Hiệu Tiến Triển hoặc Nghiêm Trọng

  • Nôn ra máu: Chất nôn có màu đỏ tươi, hồng hoặc nâu đen (giống bã cà phê).
  • Tiêu chảy ra máu: Phân có máu tươi, lầy nhầy lẫn máu, hoặc toàn bộ phân có màu đỏ sẫm, đen như hắc ín (do máu đã tiêu hóa một phần). Phân thường có mùi tanh nồng đặc trưng.
  • Xuất huyết dưới da hoặc niêm mạc: Xuất hiện các chấm đỏ li ti (petechiae) hoặc các mảng bầm tím (ecchymoses) trên da, đặc biệt ở vùng bụng, bẹn, hoặc trên nướu, lòng mắt.
  • Chảy máu cam: Chảy máu từ mũi mà không rõ nguyên nhân.
  • Mất nước nghiêm trọng: Da mất độ đàn hồi (khi kéo nhẹ da ở vùng gáy, da phục hồi chậm hoặc không phục hồi về vị trí cũ), mắt trũng, niêm mạc khô, nhịp tim nhanh.
  • Đau bụng: Thú cưng rên rỉ khi chạm vào bụng hoặc cong lưng lại.
  • Giảm cân nhanh chóng.
  • Triệu chứng thần kinh: Run rẩy, co giật, mất phương hướng (đối với bệnh Care).

Nếu thú cưng của bạn xuất hiện bất kỳ dấu hiệu nào trong số này, đặc biệt là sốt kèm theo nôn và tiêu chảy (nhất là khi có máu), đây là tình trạng khẩn cấp và bạn cần đưa thú cưng đến phòng khám thú y ngay lập tức. Việc chần chừ có thể làm giảm đáng kể cơ hội sống sót của chúng.

Chó mèo bị sốt xuất huyết: Hiểu đúng bệnh và cách phòng ngừa hiệu quả

Chẩn Đoán và Điều Trị Các Bệnh Nghi Ngờ “Sốt Xuất Huyết”

Khi bạn đưa thú cưng đến phòng khám với các triệu chứng nêu trên, bác sĩ thú y sẽ tiến hành thăm khám lâm sàng kỹ lưỡng, hỏi chi tiết về lịch sử bệnh, lịch tiêm phòng, môi trường sống và các triệu chứng bạn quan sát được. Dựa trên các thông tin này, bác sĩ sẽ đưa ra các xét nghiệm cần thiết để chẩn đoán chính xác nguyên nhân gây bệnh.

Các Phương Pháp Chẩn Đoán Phổ Biến

  • Xét nghiệm máu tổng quát (CBC): Giúp đánh giá số lượng các loại tế bào máu, đặc biệt là bạch cầu, hồng cầu và tiểu cầu. Số lượng bạch cầu giảm mạnh thường là dấu hiệu của các bệnh do virus như Parvo hoặc Panleukopenia. Số lượng tiểu cầu giảm có thể gợi ý các bệnh do ve rận truyền hoặc rối loạn đông máu.
  • Xét nghiệm sinh hóa máu: Đánh giá chức năng các cơ quan nội tạng như gan, thận, tụy. Các bệnh gây nôn mửa, tiêu chảy nặng và mất nước có thể ảnh hưởng đến chức năng thận. Một số bệnh như Leptospirosis có thể gây tổn thương gan, thận.
  • Xét nghiệm nhanh phát hiện kháng nguyên virus: Đối với Parvovirus ở chó và Panleukopenia ở mèo, có các bộ kit xét nghiệm nhanh sử dụng mẫu phân hoặc chất nôn để phát hiện sự có mặt của virus. Kết quả thường có trong vòng 10-15 phút, giúp chẩn đoán nhanh chóng.
  • Xét nghiệm PCR: Là phương pháp xét nghiệm chính xác hơn, phát hiện vật chất di truyền của virus hoặc vi khuẩn trong máu hoặc các mẫu bệnh phẩm khác. Phương pháp này được sử dụng để xác nhận chẩn đoán Parvo, Panleukopenia, Distemper, Ehrlichiosis, Anaplasmosis, Leptospirosis, v.v.
  • Phết máu ngoại biên: Quan sát tiêu bản máu dưới kính hiển vi để tìm ký sinh trùng trong máu (như trong Ehrlichiosis).
  • Siêu âm: Có thể giúp đánh giá tình trạng của đường tiêu hóa (dày thành ruột trong Parvo/Panleukopenia), gan, lách, thận.
  • X-quang: Đánh giá phổi (viêm phổi trong Care), hoặc loại trừ các nguyên nhân khác gây nôn mửa/tiêu chảy (ví dụ: tắc nghẽn đường ruột do dị vật).

Việc chẩn đoán chính xác nguyên nhân là vô cùng quan trọng để đưa ra phác đồ điều trị phù hợp.

Nguyên Tắc Điều Trị

Điều trị các bệnh gây triệu chứng “sốt xuất huyết” ở chó mèo chủ yếu là điều trị hỗ trợ và điều trị triệu chứng, kết hợp với các biện pháp đặc hiệu nếu có (ví dụ: kháng sinh cho bệnh do vi khuẩn). Hiện tại, chưa có thuốc kháng virus đặc trị cho Parvo, Panleukopenia hay Distemper. Do đó, mục tiêu điều trị là giúp thú cưng vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất của bệnh trong khi cơ thể chúng tự tạo ra kháng thể chống lại virus.

Các biện pháp điều trị hỗ trợ bao gồm:

  • Truyền dịch: Đây là biện pháp cực kỳ quan trọng để chống mất nước, cân bằng điện giải và duy trì huyết áp, chức năng tuần hoàn. Thú cưng thường cần truyền dịch liên tục qua đường tĩnh mạch.
  • Kiểm soát nôn mửa: Sử dụng thuốc chống nôn mạnh để giúp thú cưng giảm nôn, từ đó giảm mất nước và tổn thương thực quản.
  • Kiểm soát tiêu chảy: Sử dụng các thuốc giúp giảm tiêu chảy và bảo vệ niêm mạc ruột.
  • Truyền máu/Huyết tương: Trong các trường hợp xuất huyết nghiêm trọng hoặc giảm protein máu nặng do tổn thương ruột, truyền máu hoặc huyết tương có thể cần thiết để bổ sung hồng cầu, tiểu cầu hoặc protein.
  • Sử dụng kháng sinh: Được sử dụng để ngăn ngừa hoặc điều trị các nhiễm trùng kế phát do vi khuẩn, bởi hệ miễn dịch của thú cưng bị suy yếu (đặc biệt trong Parvo, Panleukopenia, Distemper).
  • Kiểm soát đau: Sử dụng thuốc giảm đau phù hợp (không làm nặng thêm tình trạng xuất huyết đường tiêu hóa).
  • Nuôi dưỡng hỗ trợ: Khi thú cưng ngừng nôn và có dấu hiệu hồi phục, bác sĩ có thể bắt đầu cho ăn bằng các loại thức ăn dễ tiêu hóa, hoặc nuôi ăn qua ống sonde nếu cần thiết.
  • Giữ ấm và vệ sinh: Duy trì môi trường sạch sẽ, ấm áp và thoải mái cho thú cưng.

Đối với các bệnh do vi khuẩn (Leptospirosis, Ehrlichiosis, Anaplasmosis), kháng sinh là biện pháp điều trị chính, kết hợp với điều trị hỗ trợ như đã nêu.

Thú cưng mắc các bệnh truyền nhiễm nặng cần được cách ly nghiêm ngặt để tránh lây lan mầm bệnh cho các cá thể khỏe mạnh khác. Việc điều trị thường kéo dài vài ngày đến một tuần hoặc hơn, đòi hỏi sự chăm sóc y tế liên tục tại phòng khám. Tiên lượng sống sót phụ thuộc vào nhiều yếu tố: loại bệnh cụ thể, mức độ nghiêm trọng của triệu chứng, tuổi của thú cưng, tình trạng sức khỏe ban đầu, và quan trọng nhất là tốc độ được đưa đến phòng khám và chất lượng điều trị.

Chó mèo bị sốt xuất huyết: Hiểu đúng bệnh và cách phòng ngừa hiệu quả

Phòng Ngừa: Biện Pháp Quan Trọng Nhất

Vì các bệnh gây triệu chứng “sốt xuất huyết” ở chó mèo đều là những bệnh truyền nhiễm nguy hiểm với tỷ lệ tử vong cao và chi phí điều trị tốn kém, phòng ngừa là biện pháp hiệu quả và quan trọng nhất.

1. Tiêm Phòng Vaccine Đầy Đủ và Đúng Lịch

Đây là biện pháp phòng ngừa hiệu quả nhất đối với nhiều bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, bao gồm Parvovirus, Canine Distemper và Feline Panleukopenia.

  • Chó: Nên tiêm vaccine core (vaccine lõi) bao gồm bảo vệ chống lại Parvovirus, Canine Distemper, Adenovirus và Parainfluenza. Lịch tiêm phòng cho chó con thường bắt đầu từ 6-8 tuần tuổi, tiêm nhắc lại mỗi 3-4 tuần cho đến 16 tuần tuổi, sau đó tiêm nhắc lại sau 1 năm và định kỳ hàng năm hoặc 3 năm tùy loại vaccine và khuyến cáo của bác sĩ thú y. Vaccine Leptospirosis cũng là một lựa chọn quan trọng, đặc biệt đối với những chú chó có nguy cơ tiếp xúc với nguồn nước ô nhiễm hoặc sống ở vùng có tỷ lệ mắc bệnh cao.
  • Mèo: Nên tiêm vaccine core bảo vệ chống lại Feline Panleukopenia, Feline Herpesvirus và Feline Calicivirus. Lịch tiêm phòng cho mèo con tương tự chó con, bắt đầu từ 6-8 tuần tuổi, tiêm nhắc lại mỗi 3-4 tuần đến 16 tuần tuổi, sau đó tiêm nhắc lại sau 1 năm và định kỳ hàng năm hoặc 3 năm.

Việc tuân thủ lịch tiêm phòng do bác sĩ thú y đưa ra là vô cùng quan trọng để đảm bảo thú cưng có được miễn dịch bảo vệ tốt nhất. Ngay cả khi thú cưng đã trưởng thành, việc tiêm phòng nhắc lại định kỳ là cần thiết vì miễn dịch từ vaccine không tồn tại vĩnh viễn.

2. Kiểm Soát Ký Sinh Trùng (Đặc Biệt Là Ve Rận)

Ve rận là vật chủ trung gian truyền bệnh của một số bệnh gây triệu chứng sốt và xuất huyết như Ehrlichiosis và Anaplasmosis. Sử dụng các sản phẩm kiểm soát ve rận hiệu quả và định kỳ (thuốc nhỏ gáy, vòng cổ, thuốc viên) cho chó và mèo là biện pháp quan trọng để phòng ngừa các bệnh này. Đồng thời, kiểm tra cơ thể thú cưng thường xuyên sau khi đi ra ngoài, đặc biệt là sau khi đi vào khu vực có cây cối rậm rạp, để loại bỏ ve rận kịp thời.

3. Đảm Bảo Vệ Sinh Môi Trường Sống

  • Đối với Parvo và Panleukopenia: Các virus này có sức sống rất dai dẳng trong môi trường. Việc vệ sinh chuồng trại, đồ dùng, khu vực vui chơi của thú cưng thường xuyên là cần thiết. Cần sử dụng các loại hóa chất sát trùng có hiệu quả diệt Parvovirus/Panleukopenia theo hướng dẫn của nhà sản xuất hoặc bác sĩ thú y (ví dụ: dung dịch javen pha loãng theo tỷ lệ phù hợp).
  • Đối với Leptospirosis: Tránh để chó uống nước tù đọng, nước ao hồ, suối không rõ nguồn gốc, vì đây có thể là nguồn lây nhiễm vi khuẩn Leptospira.
  • Tổng thể: Giữ cho môi trường sống của thú cưng sạch sẽ, khô ráo, thoáng mát.

4. Hạn Chế Tiếp Xúc Với Động Vật Mắc Bệnh hoặc Không Rõ Tình Trạng Sức Khỏe

Đối với chó con, mèo con chưa được tiêm phòng đầy đủ, nên hạn chế đưa chúng đến những nơi công cộng có nhiều chó mèo khác (công viên, khu vực huấn luyện chó, cửa hàng thú cưng, khu vực chờ tại phòng khám) cho đến khi chúng hoàn thành phác đồ tiêm vaccine cơ bản. Nếu phải tiếp xúc, cần giám sát chặt chẽ và đảm bảo vệ sinh sau đó.

5. Chăm Sóc Dinh Dưỡng và Sức Khỏe Tổng Thể

Một chế độ ăn đầy đủ dinh dưỡng, hợp lý giúp tăng cường sức đề kháng cho thú cưng. Duy trì cân nặng khỏe mạnh, tập thể dục đều đặn (đối với chó) và cung cấp môi trường sống ít căng thẳng cũng góp phần nâng cao sức khỏe tổng thể, giúp thú cưng có khả năng chống chọi bệnh tật tốt hơn.

6. Khám Sức Khỏe Định Kỳ

Đưa thú cưng đến phòng khám thú y để khám sức khỏe định kỳ (thường 1-2 lần/năm) giúp bác sĩ theo dõi tình trạng sức khỏe tổng thể, phát hiện sớm các dấu hiệu bất thường và tư vấn về lịch tiêm phòng, tẩy giun, kiểm soát ký sinh trùng phù hợp với điều kiện sống và lối sống của thú cưng.

Việc tuân thủ nghiêm ngặt các biện pháp phòng ngừa này sẽ giúp giảm thiểu đáng kể nguy cơ thú cưng của bạn mắc phải các bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, thường bị nhầm lẫn với “sốt xuất huyết”.

Chó mèo bị sốt xuất huyết: Hiểu đúng bệnh và cách phòng ngừa hiệu quả

Khi Nào Cần Đến Phòng Khám Thú Y Ngay Lập Tức?

Không bao giờ được chủ quan khi thú cưng có các biểu hiện nghi ngờ bệnh truyền nhiễm, đặc biệt là khi có sốt, bỏ ăn, nôn mửa và/hoặc tiêu chảy. Những bệnh này diễn biến rất nhanh và có thể đe dọa tính mạng trong vòng 24-48 giờ nếu không được cấp cứu kịp thời.

Đưa thú cưng đến bác sĩ thú y ngay lập tức nếu bạn thấy một hoặc nhiều dấu hiệu sau:

  • Sốt cao (tai, mũi nóng bất thường, run rẩy) kèm theo lờ đờ, bỏ ăn.
  • Nôn mửa liên tục.
  • Tiêu chảy nhiều lần, đặc biệt là tiêu chảy ra máu.
  • Xuất hiện các chấm đỏ hoặc mảng bầm tím trên da, niêm mạc.
  • Chảy máu từ mũi, miệng hoặc hậu môn.
  • Suy kiệt nhanh chóng, không đứng vững hoặc đi lại khó khăn.
  • Các dấu hiệu thần kinh như run, co giật.

Cung cấp cho bác sĩ thú y càng nhiều thông tin càng tốt về các triệu chứng bạn quan sát được, thời điểm bắt đầu triệu chứng, lịch sử tiêm phòng và tẩy giun, chế độ ăn uống gần đây, và bất kỳ khả năng tiếp xúc nào với động vật khác hoặc môi trường có nguy cơ.

Chăm Sóc Thú Cưng Sau Khi Khỏi Bệnh

Sau khi được điều trị và hồi phục từ các bệnh truyền nhiễm nặng, thú cưng cần một chế độ chăm sóc đặc biệt để phục hồi sức khỏe và ngăn ngừa tái phát hoặc nhiễm trùng thứ cấp.

  • Chế độ ăn uống: Bác sĩ thú y sẽ tư vấn về loại thức ăn phù hợp. Ban đầu, thú cưng có thể cần ăn các loại thức ăn lỏng, dễ tiêu hóa, được thiết kế đặc biệt cho thú cưng trong giai đoạn hồi phục. Chuyển dần sang thức ăn thông thường theo hướng dẫn. Cho ăn thành nhiều bữa nhỏ trong ngày để hệ tiêu hóa không bị quá tải.
  • Thuốc men: Tuân thủ chặt chẽ hướng dẫn sử dụng thuốc (nếu có) của bác sĩ thú y, bao gồm cả liều lượng và thời gian dùng thuốc.
  • Giám sát triệu chứng: Tiếp tục theo dõi các dấu hiệu hồi phục hoặc bất kỳ triệu chứng bất thường nào xuất hiện trở lại. Thông báo ngay cho bác sĩ thú y nếu có bất kỳ lo ngại nào.
  • Vệ sinh môi trường: Tiếp tục duy trì vệ sinh sạch sẽ khu vực sống của thú cưng, đặc biệt là sau khi khỏi các bệnh do virus như Parvo hay Panleukopenia, để loại bỏ mầm bệnh còn sót lại trong môi trường.
  • Hạn chế vận động: Giữ cho thú cưng được nghỉ ngơi đầy đủ trong giai đoạn đầu hồi phục.
  • Khám lại theo lịch: Tuân thủ lịch tái khám do bác sĩ thú y chỉ định để đánh giá tình trạng hồi phục và điều chỉnh kế hoạch chăm sóc nếu cần.
  • Tiêm phòng nhắc lại (nếu cần): Trong một số trường hợp, bác sĩ thú y có thể khuyến cáo lịch tiêm phòng đặc biệt hoặc xét nghiệm kháng thể sau khi thú cưng khỏi bệnh để đảm bảo miễn dịch.

Quá trình hồi phục có thể mất một thời gian và đòi hỏi sự kiên nhẫn và chăm sóc chu đáo từ chủ nuôi.

Tóm Lại

Chó mèo không mắc bệnh sốt xuất huyết Dengue giống như con người. Thuật ngữ “chó mèo bị sốt xuất huyết” là cách gọi thông thường chỉ các bệnh truyền nhiễm nguy hiểm khác gây ra triệu chứng sốt cao, nôn/tiêu chảy ra máu và suy kiệt nhanh, phổ biến nhất là Parvovirus ở chó và Panleukopenia ở mèo. Các bệnh này đều rất nguy hiểm và có tỷ lệ tử vong cao nếu không được chẩn đoán và điều trị kịp thời.

Các dấu hiệu nghi ngờ bao gồm sốt, lờ đờ, bỏ ăn, nôn mửa, tiêu chảy (đặc biệt là có máu), xuất huyết dưới da hoặc niêm mạc. Khi nhận thấy bất kỳ triệu chứng nào trong số này, chủ nuôi cần đưa thú cưng đến phòng khám thú y ngay lập tức để được chẩn đoán và điều trị chuyên sâu. Phòng ngừa là biện pháp hiệu quả nhất để bảo vệ thú cưng khỏi các căn bệnh này. MochiCat.vn khuyến cáo chủ nuôi thực hiện tiêm phòng vaccine đầy đủ và đúng lịch, kiểm soát ký sinh trùng, giữ vệ sinh môi trường sống và cho thú cưng đi khám sức khỏe định kỳ. Việc chủ động phòng bệnh và phản ứng nhanh khi thú cưng có dấu hiệu bất thường sẽ giúp bạn giữ cho những người bạn bốn chân của mình khỏe mạnh và an toàn.

Viết một bình luận