Chó cảnh có bị dại không: Kiến thức từ A-Z về phòng chống

Rất nhiều người yêu động vật thường tự hỏi chó cảnh có bị dại không và liệu những chú chó được nuôi trong môi trường gia đình có an toàn tuyệt đối trước căn bệnh nguy hiểm này. Có một quan niệm sai lầm phổ biến rằng chỉ chó hoang hoặc chó thả rông mới có nguy cơ mắc bệnh dại, và chó con thì miễn nhiễm. Tuy nhiên, thực tế hoàn toàn ngược lại: mọi loài chó, bất kể giống loài, độ tuổi hay môi trường sống, đều có thể mắc bệnh dại. Hiểu rõ về bệnh dại, cách lây truyền, dấu hiệu nhận biết và các biện pháp phòng ngừa là vô cùng cần thiết để bảo vệ sức khỏe cho thú cưng và cả gia đình bạn. Bài viết này sẽ cung cấp thông tin toàn diện giúp bạn trả lời câu hỏi “chó cảnh có bị dại không” và trang bị kiến thức để phòng chống bệnh dại một cách hiệu quả nhất.

Tưng Bừng Khai Trương

Giảm 50% Các Sản Phẩm Cho Chó Mèo Tại Đây

Bệnh dại là gì và mức độ nguy hiểm của bệnh dại ở chó cảnh

Bệnh dại là một bệnh truyền nhiễm cấp tính do virus dại (Lyssavirus) gây ra, tấn công hệ thần kinh trung ương của động vật có vú, bao gồm cả chó và con người. Virus này thường lây truyền qua nước bọt của động vật bị nhiễm bệnh, chủ yếu thông qua vết cắn, vết cào hoặc khi nước bọt tiếp xúc với vết thương hở, niêm mạc. Một khi các triệu chứng lâm sàng xuất hiện, bệnh dại hầu như luôn gây tử vong 100%, biến nó thành một trong những căn bệnh nguy hiểm nhất thế giới.

Theo BS Phan Nguyễn Trường Giang, Quản lý Y khoa vùng 3 Mekong, Hệ thống Trung tâm tiêm chủng VNVC, Việt Nam là một trong những quốc gia nằm trong điểm nóng về dịch bệnh truyền nhiễm từ động vật sang người. Đặc biệt, bệnh dại là một mối đe dọa nghiêm trọng, với 84 ca tử vong do bệnh dại được ghi nhận trong năm 2024 và các ca bệnh tiếp tục diễn biến phức tạp vào đầu năm 2025 (1). Để ngăn chặn nguy cơ bệnh dại lây sang người, việc đạt tỷ lệ tiêm chủng trên đàn chó mèo trên 70% là vô cùng cần thiết. Trong chu trình lây truyền này, chó cảnh đóng vai trò quan trọng vì chúng là vật nuôi gần gũi nhất với con người. Mặc dù được nuôi dưỡng và chăm sóc tốt, chó cảnh vẫn tiềm ẩn nguy cơ nhiễm bệnh nếu không được tiêm phòng đầy đủ hoặc tiếp xúc với nguồn lây bệnh.

Chó cảnh con có bị dại không? Phân tích nguy cơ đặc biệt

Chó con có thể mắc bệnh dại ngang với chó trưởng thành

Một trong những hiểu lầm phổ biến nhất là chó con có bị dại không thì ít nguy hiểm hơn chó trưởng thành. Tuy nhiên, trên thực tế, nguy cơ nhiễm bệnh dại ở chó con là tương đương với chó trưởng thành. Ngay cả những chú chó mới sinh, đang bú sữa mẹ, vẫn có thể mắc bệnh dại. Virus dại không phân biệt tuổi tác hay kích thước của động vật. Các loài động vật như chó, mèo, dơi, chuột đều có khả năng mắc bệnh dại mà không phụ thuộc vào chủng loại, kích thước hay độ tuổi. Do đó, nếu bị chó con cào, cắn hoặc liếm lên vết thương hở, nguy cơ lây nhiễm virus dại vẫn tồn tại.

Chó cảnh con có bị dại không: Một chú chó con đang nhìn ngơ ngác, thể hiện sự dễ bị tổn thương của chúng trước bệnh dại.Chó cảnh con có bị dại không: Một chú chó con đang nhìn ngơ ngác, thể hiện sự dễ bị tổn thương của chúng trước bệnh dại.

Lý do chó con dễ nhiễm bệnh dại hơn chó trưởng thành

Mặc dù nguy cơ mắc bệnh là như nhau, nhưng chó con, đặc biệt là chó dưới 6 tháng tuổi, lại dễ bị lây nhiễm dại hơn chó trưởng thành do nhiều yếu tố sinh lý và hành vi đặc trưng.

  • Hệ miễn dịch chưa hoàn thiện: Hệ miễn dịch của chó con chưa phát triển đầy đủ, khiến chúng yếu ớt hơn và khả năng chống lại virus dại kém hơn so với chó trưởng thành có hệ miễn dịch đã trưởng thành. Điều này đặc biệt đúng với những chú chó con chưa được tiêm phòng dại. Khác với chó trưởng thành đã có thể hình thành đủ kháng thể nếu được tiêm phòng, chó con non nớt không có được lớp bảo vệ này.
  • Thiếu vắc-xin phòng dại: Phần lớn chó con dưới 3 tháng tuổi chưa được tiêm phòng đầy đủ các mũi vắc-xin cần thiết, bao gồm cả vắc-xin dại. Điều này khiến chúng hoàn toàn không có khả năng miễn dịch chủ động chống lại virus.
  • Tập tính khám phá: Chó con thường rất tò mò và khám phá môi trường xung quanh bằng cách ngửi, gặm cắn mọi thứ. Hành vi này làm tăng nguy cơ chúng tiếp xúc với các vật thể hoặc môi trường có chứa virus dại.
  • Khả năng tự vệ kém: Chó con có khả năng tự vệ kém hơn, dễ bị tấn công hoặc tiếp xúc với những nguồn nguy cơ cao như chó hoang, động vật hoang dã nhiễm bệnh.
  • Sự giám sát của chủ nuôi: Đôi khi, chó con không được quản lý chặt chẽ như chó trưởng thành, dẫn đến việc chúng có thể chạy rông hoặc tiếp xúc với các nguồn lây bệnh không mong muốn.

Các trường hợp chó cảnh con có thể nhiễm bệnh dại chi tiết

Để hiểu rõ hơn chó cảnh có bị dại không trong từng tình huống cụ thể, dưới đây là các trường hợp dễ làm chó con nhiễm bệnh dại mà người nuôi cần đặc biệt lưu ý:

  • Chó con sinh ra từ chó mẹ chưa tiêm phòng dại: Nếu chó mẹ chưa được tiêm phòng bệnh dại đầy đủ hoặc trong quá trình mang thai không được chăm sóc y tế, chó con sinh ra sẽ không có kháng thể cần thiết để chống lại virus dại. Trong trường hợp này, chỉ cần một vết cắn, liếm hoặc tiếp xúc với nước bọt của động vật mắc bệnh dại, chó con có thể nhanh chóng bị nhiễm bệnh. Điều này đặc biệt nguy hiểm vì virus dại có khả năng lây lan nhanh chóng qua hệ thần kinh và gây tử vong.

  • Tiếp xúc với động vật hoang dã hoặc chó dại: Chó con thường tò mò và chưa có khả năng nhận biết mối nguy hiểm. Chúng dễ dàng tiếp xúc với các loài động vật hoang dã như dơi, cáo, chồn hoặc thậm chí các con chó, mèo khác trong khu vực có nguy cơ mắc bệnh dại. Nếu một con chó con bị cắn, vô tình liếm vết thương mở, hoặc tiếp xúc với nước bọt của động vật bị dại, virus dễ dàng xâm nhập vào cơ thể thông qua niêm mạc hoặc vết trầy xước.

Nguy cơ chó cảnh có bị dại không: Hình ảnh một chú chó con với vẻ mặt lo lắng, biểu trưng cho nguy cơ mắc bệnh dại.Nguy cơ chó cảnh có bị dại không: Hình ảnh một chú chó con với vẻ mặt lo lắng, biểu trưng cho nguy cơ mắc bệnh dại.

  • Lây nhiễm qua nước bọt và vết cắn: Virus dại có thể trú ngụ trong nước bọt của động vật nhiễm bệnh. Thông thường, chó con có thể mắc bệnh dại thông qua vết cắn của động vật nhiễm bệnh. Khi chó con bị cắn bởi một con vật nhiễm dại, virus từ nước bọt sẽ xâm nhập qua vết thương và nhanh chóng lan truyền vào hệ thần kinh.

  • Tiếp xúc qua vết thương hở: Không chỉ vết cắn, các vết thương hở trên chó con cũng là con đường tiềm năng để virus xâm nhập. Khi chó con vô tình tiếp xúc với nước bọt của động vật bị dại qua những vết thương này, nguy cơ nhiễm bệnh tăng lên đáng kể. Việc chú ý xử lý các vết thương hở và giữ chó con tránh xa môi trường nguy cơ cao là điều rất quan trọng trong việc phòng bệnh.

  • Chó con chưa tiêm phòng: Do hệ miễn dịch của chó con chưa hoàn thiện và phần lớn chó con dưới 3 tháng tuổi rất ít khi được tiêm phòng đầy đủ, nguy cơ nhiễm bệnh dại ở đối tượng này cao hơn nhiều so với chó trưởng thành. Tiêm vắc xin phòng dại mang lại hiệu quả phòng bệnh cao cho chó con và được quy định bắt buộc theo khoản 1 Phụ lục 07 ban hành kèm theo Thông tư 07/2016/TT-BNNPTNT, được sửa đổi bởi Thông tư 09/2021/TT-BNNPTNT. Thông tư này quy định về các bệnh truyền nhiễm nguy hiểm phải áp dụng các biện pháp phòng bệnh bắt buộc bằng vắc xin cho vật nuôi, trong đó có bệnh dại ở chó, mèo. Chó con chưa được tiêm phòng dại sẽ có nguy cơ cao nhiễm bệnh, từ đó có khả năng lây truyền cho con người thông qua vết cào, cắn hoặc liếm lên vùng da/niêm mạc bị tổn thương.

  • Sống trong khu vực có ổ dịch dại hoặc vùng có tỷ lệ tiêm phòng thấp: Những khu vực có tỷ lệ tiêm phòng bệnh dại thấp ở động vật hoặc khu dân cư có ổ dịch dại lưu hành là môi trường rủi ro cao cho chó con. Ở đây, virus dại có thể tồn tại trong động vật không được tiêm phòng, lây lan qua cắn hoặc nguồn nước bọt nhiễm virus. Các nghiên cứu cho thấy virus dại có thể tồn tại một thời gian ngắn bên ngoài cơ thể, trong môi trường như bề mặt đồ vật, khiến nguy cơ lây lan càng lớn.

Chó cảnh bị dại do cắn: Một chú chó cảnh đang gặm đồ chơi, minh họa hành vi khám phá có thể dẫn đến phơi nhiễm bệnh dại.Chó cảnh bị dại do cắn: Một chú chó cảnh đang gặm đồ chơi, minh họa hành vi khám phá có thể dẫn đến phơi nhiễm bệnh dại.

  • Chó con bị thả rông hoặc không được kiểm soát khi nuôi trong gia đình: Chó cảnh con thường có xu hướng cắn, liếm hoặc tương tác với mọi vật hoặc động vật xung quanh. Việc để chó con thả rông mà không có sự giám sát khiến chúng dễ tiếp xúc với động vật nhiễm bệnh. Thậm chí, một vết cào hoặc liếm từ động vật đã nhiễm virus dại cũng đủ để gây nguy hiểm.

  • Lây nhiễm ngang trong môi trường xung quanh (gián tiếp): Ngoài việc tiếp xúc trực tiếp với động vật nhiễm bệnh, chó con cũng có khả năng bị nhiễm virus dại qua các hình thức lây nhiễm gián tiếp, chẳng hạn như tiếp xúc với ổ chuồng, đồ chơi, nước hoặc thức ăn bị nhiễm virus từ nước bọt hoặc các chất tiết của động vật mắc bệnh. Dù trường hợp này hiếm, nhưng không nên loại trừ nguy cơ.

Dấu hiệu nhận biết chó cảnh có bị dại không

Việc nhận biết các dấu hiệu khi chó cảnh có bị dại không là cực kỳ quan trọng để kịp thời xử lý và phòng ngừa lây nhiễm. Bệnh dại ở chó thường biểu hiện qua hai thể chính: thể dại điên cuồng và thể dại liệt.

Thể dại điên cuồng

Đây là thể bệnh dại phổ biến và dễ nhận biết nhất, với các biểu hiện đặc trưng:

  • Thay đổi hành vi đột ngột: Chó con có thể trở nên bất thường, từ hiền lành bỗng trở nên hung hãn, khó kiểm soát, hoặc ngược lại, từ năng động trở nên ủ rũ, sợ hãi.
  • Gây hấn và cắn xé: Chúng có xu hướng cắn xé mọi thứ xung quanh, bao gồm đồ vật, củi gỗ, hoặc thậm chí cắn chính mình. Chó có thể tấn công người và các động vật khác một cách vô cớ, không có dấu hiệu cảnh báo.
  • Sợ ánh sáng và tiếng động: Chó trở nên nhạy cảm với ánh sáng (sợ nước) và tiếng ồn, có thể co mình lại hoặc tìm cách lẩn trốn.
  • Chảy dãi, sùi bọt mép: Do khó nuốt và co thắt cơ hàm, chó bị dại thường chảy nhiều dãi, sùi bọt mép.
  • Mắt đỏ ngầu, sụp mí: Mắt chó có thể đỏ ngầu, lờ đờ, sụp mí.
  • Chạy rông vô định: Trong giai đoạn đầu, chó có thể chạy rông không mục đích, cắn xé mọi vật trên đường đi.

Thể dại liệt (thể trầm cảm)

Thể dại liệt ít phổ biến hơn và khó nhận biết hơn thể điên cuồng, do các triệu chứng ít rõ ràng và có thể nhầm lẫn với các bệnh khác:

  • Trầm tính, ủ rũ, sợ hãi: Chó trở nên buồn bã, ủ rũ, thường xuyên tìm chỗ ẩn nấp, không muốn tương tác.
  • Liệt hàm, khó nuốt: Hàm của chó có thể bị liệt, không ngậm miệng lại được. Chúng khó khăn khi nuốt thức ăn và nước uống, thường xuyên sặc nước.
  • Thay đổi thói quen ăn uống: Chó có thể bỏ ăn hoặc chỉ ăn những thứ kỳ lạ, không phải thức ăn thông thường. Nếu hàm bị liệt, chúng có thể gặm cắn bìa giấy, gậy hay các vật liệu không ăn được.
  • Liệt chi: Các chi của chó có thể dần bị liệt, khiến chúng đi lại loạng choạng, mất thăng bằng hoặc không thể đứng dậy.
  • Rụng lông, khô da: Đây là một dấu hiệu chung có thể xuất hiện, nhưng không đặc trưng riêng cho bệnh dại.
  • Dấu hiệu thần kinh: Về lâu dài, chó có thể xuất hiện các dấu hiệu thần kinh như co giật, run rẩy, nôn mửa.

Lưu ý rằng thời gian ủ bệnh dại ở chó rất thay đổi, từ vài ngày đến vài tháng, tùy thuộc vào vị trí và mức độ nghiêm trọng của vết cắn, cũng như số lượng virus. Vì vậy, việc theo dõi sát sao hành vi của chó sau khi có tiếp xúc nguy cơ là rất quan trọng.

Phòng ngừa bệnh dại cho chó cảnh: Biện pháp toàn diện

Để đảm bảo chó cảnh có bị dại không thì luôn an toàn, các chủ nuôi cần áp dụng một kế hoạch phòng ngừa toàn diện, bao gồm tiêm phòng, quản lý chặt chẽ và nâng cao nhận thức.

Tiêm phòng vắc-xin dại cho chó cảnh đúng lịch

Tiêm chủng đầy đủ và đúng lịch là biện pháp phòng dại hiệu quả nhất cho chó con.

  • Lịch tiêm chủng khuyến nghị: Chó con cần được tiêm mũi vắc-xin phòng dại đầu tiên khi đủ 12 tuần tuổi (hoặc theo khuyến nghị của nhà sản xuất vắc-xin và bác sĩ thú y địa phương). Sau đó, cần tiêm mũi nhắc lại sau 1 năm và các mũi nhắc định kỳ hàng năm hoặc 2-3 năm một lần tùy loại vắc-xin và quy định của cơ quan thú y.
  • Quy định pháp luật: Việc tiêm phòng vắc-xin dại cho vật nuôi là bắt buộc theo pháp luật Việt Nam, cụ thể là khoản 1 Phụ lục 07 ban hành kèm theo Thông tư 07/2016/TT-BNNPTNT, được sửa đổi bởi Thông tư 09/2021/TT-BNNPTNT.
  • Lợi ích của tiêm phòng: Vắc-xin không chỉ giúp chó con phát triển hệ miễn dịch mạnh mẽ chống lại virus dại mà còn tạo ra “miễn dịch cộng đồng”, bảo vệ cả cộng đồng khỏi nguy cơ lây nhiễm từ chó.

Tiêm phòng dại cho chó cảnh: Bác sĩ thú y đang tiêm vắc xin cho một chú chó con, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tiêm phòng dại.Tiêm phòng dại cho chó cảnh: Bác sĩ thú y đang tiêm vắc xin cho một chú chó con, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tiêm phòng dại.

Quản lý chó cảnh chặt chẽ

Việc quản lý tốt chó cảnh giúp giảm thiểu khả năng chúng tiếp xúc với nguồn bệnh:

  • Không thả rông: Tuyệt đối không để chó chạy rông, đặc biệt ở những khu vực có nguy cơ cao hoặc có động vật hoang dã.
  • Sử dụng dây xích, rọ mõm: Khi đưa chó ra ngoài đi dạo, luôn sử dụng dây xích và rọ mõm (đối với chó lớn hoặc giống chó hung dữ) để kiểm soát hành vi và ngăn chặn chúng cắn người hoặc động vật khác.
  • Hạn chế tiếp xúc: Tránh cho chó cảnh tiếp xúc với các động vật hoang dã, chó mèo lạ hoặc vật nuôi chưa rõ nguồn gốc tiêm phòng.

Chăm sóc sức khỏe và môi trường sống

Môi trường sống an toàn và sức khỏe tốt giúp tăng cường khả năng đề kháng của chó:

  • Khám thú y định kỳ: Đưa chó đến bác sĩ thú y định kỳ để kiểm tra sức khỏe tổng quát, nhận tư vấn về vắc-xin, dinh dưỡng và các biện pháp phòng ngừa khác.
  • Vệ sinh chuồng trại: Giữ vệ sinh sạch sẽ cho chuồng trại, đồ dùng, bát ăn, bát uống của chó để loại bỏ mầm bệnh.
  • Chế độ dinh dưỡng: Cung cấp chế độ ăn uống đầy đủ dinh dưỡng, đảm bảo chó có sức đề kháng tốt nhất.

Nâng cao nhận thức chủ nuôi

Chủ nuôi cần chủ động tìm hiểu và nâng cao kiến thức về bệnh dại:

  • Giáo dục về dấu hiệu bệnh: Nắm rõ các dấu hiệu của bệnh dại ở chó để kịp thời phát hiện và xử lý.
  • Kịp thời xử lý: Biết cách xử lý sơ cứu vết thương ban đầu và đưa chó đến cơ sở thú y khi phát hiện chó có biểu hiện bất thường hoặc bị cắn bởi động vật nghi dại.
  • Bảo vệ bản thân: Luôn cẩn trọng khi tiếp xúc với chó, đặc biệt là chó lạ hoặc chó có biểu hiện hung dữ.

Bị chó cảnh cắn hoặc cào có cần tiêm phòng dại không?

Câu hỏi “bị chó cắn có cần tiêm phòng không” luôn là mối bận tâm hàng đầu. Bất kể đó là chó cảnh của bạn hay chó lạ, nếu bị chó cắn hoặc cào chảy máu, việc xử lý và tiêm phòng là vô cùng cần thiết.

Sơ cứu vết thương tại chỗ

Đây là bước quan trọng đầu tiên và cần được thực hiện ngay lập tức:

  • Rửa vết thương: Nhanh chóng rửa sạch vết thương bằng xà phòng dưới vòi nước chảy liên tục trong ít nhất 15 phút. Điều này giúp loại bỏ virus dại tại vị trí xâm nhập.
  • Sát khuẩn: Sau đó, sát khuẩn vết thương bằng cồn 70 độ hoặc dung dịch povidone-iodine.
  • Không băng kín: Không nên băng kín vết thương ngay lập tức. Để hở hoặc băng hờ để vết thương có thể thoát dịch, tránh tạo môi trường yếm khí thuận lợi cho virus phát triển.

Đánh giá nguy cơ và quyết định tiêm phòng

Sau khi sơ cứu, điều quan trọng là đến ngay cơ sở y tế gần nhất để được bác sĩ đánh giá và tư vấn.

  • Khi nào cần tiêm phòng ngay lập tức:
    • Vết cắn sâu, chảy máu nhiều hoặc vết cào rách da.
    • Vết cắn ở các vùng nguy hiểm như đầu, mặt, cổ, tay, chân (gần hệ thần kinh trung ương).
    • Chó không rõ nguồn gốc, chưa được tiêm phòng dại hoặc có biểu hiện bất thường nghi dại.
    • Chó tấn công mà không có lý do rõ ràng.
  • Theo dõi chó: Nếu là chó nhà bạn và đã được tiêm phòng đầy đủ, bạn có thể theo dõi con chó trong 10-14 ngày. Nếu chó khỏe mạnh, không có biểu hiện dại, có thể cân nhắc ngừng phác đồ tiêm sau khi có chỉ định của bác sĩ. Tuy nhiên, khuyến nghị luôn đến cơ sở y tế để được tư vấn chính xác nhất.
  • Tầm quan trọng của vắc-xin và huyết thanh kháng dại: Bác sĩ sẽ đánh giá mức độ vết thương, tình trạng con vật để quyết định tiêm vắc-xin phòng dại và/hoặc huyết thanh kháng dại (nếu cần). Vắc-xin giúp cơ thể tạo kháng thể chủ động, trong khi huyết thanh kháng dại cung cấp kháng thể tức thì để trung hòa virus ngay lập tức. Tiêm phòng dại được xem là biện pháp bảo vệ quan trọng nhất, giảm thiểu nguy cơ mắc bệnh dại xuống mức thấp nhất.

Địa điểm tiêm phòng uy tín

Hiện nay, tại nhiều trung tâm tiêm chủng trên toàn quốc, có đầy đủ các loại vắc-xin phòng dại thế hệ mới, được sản xuất theo công nghệ nuôi cấy trên tế bào Vero tinh khiết với tính an toàn và hiệu quả cao, sẵn sàng đáp ứng nhu cầu tiêm vắc-xin phòng bệnh. Việc lựa chọn cơ sở uy tín, có vắc-xin được bảo quản đúng tiêu chuẩn là rất quan trọng để đảm bảo hiệu quả phòng bệnh. Để tìm hiểu thêm về cách chăm sóc thú cưng toàn diện và lựa chọn sản phẩm chất lượng, bạn có thể truy cập Mochi Cat.

Chó cảnh và nguy cơ bệnh dại: Một chú chó cảnh con đáng yêu, nhưng vẫn cần được bảo vệ khỏi bệnh dại.Chó cảnh và nguy cơ bệnh dại: Một chú chó cảnh con đáng yêu, nhưng vẫn cần được bảo vệ khỏi bệnh dại.

Những hiểu lầm phổ biến về bệnh dại ở chó cảnh

Việc giải tỏa những hiểu lầm về bệnh dại là cần thiết để mọi người có cái nhìn đúng đắn về cách phòng chống và trả lời chính xác chó cảnh có bị dại không.

“Chó cảnh nuôi trong nhà không thể bị dại”

Đây là một hiểu lầm tai hại. Ngay cả chó cảnh được nuôi hoàn toàn trong nhà vẫn có nguy cơ mắc bệnh dại nếu không được tiêm phòng đầy đủ. Chúng có thể tiếp xúc với nguồn lây bệnh từ chuột, dơi hoặc các loài động vật hoang dã khác vô tình xâm nhập vào nhà. Thậm chí, việc tiếp xúc với nước bọt nhiễm virus từ đồ vật mà chó dại đã chạm vào cũng tiềm ẩn nguy cơ, dù hiếm gặp hơn.

“Chó con cắn không nguy hiểm vì chưa có virus dại”

Như đã phân tích ở trên, đây là một quan niệm hoàn toàn sai lầm. Virus dại có thể tồn tại trong cơ thể chó ở mọi lứa tuổi, kể cả chó con. Hệ miễn dịch yếu ớt và việc chưa tiêm phòng đầy đủ khiến chó con thậm chí còn dễ nhiễm bệnh và phát tán virus hơn. Bất kỳ vết cắn nào từ chó con cũng cần được xử lý cẩn thận và đánh giá nguy cơ.

“Chỉ chó điên mới bị dại”

Không phải tất cả chó bị dại đều biểu hiện hành vi hung hãn, “điên cuồng”. Chó có thể mắc bệnh dại thể liệt, với các triệu chứng như ủ rũ, liệt hàm, khó nuốt, và không có biểu hiện tấn công. Thể bệnh này thường khó nhận biết hơn và có thể khiến chủ nuôi chủ quan.

“Rửa vết thương bằng nước lá là đủ”

Các phương pháp dân gian như rửa vết thương bằng nước lá, đắp thuốc nam hoàn toàn không có tác dụng tiêu diệt virus dại và chỉ làm mất thời gian quý báu để tiêm phòng. Việc chậm trễ tiêm vắc-xin sau phơi nhiễm có thể dẫn đến hậu quả tử vong 100%. Luôn luôn cần rửa vết thương bằng xà phòng và nước sạch, sau đó đến cơ sở y tế để được tư vấn và tiêm phòng kịp thời.

Trách nhiệm của chủ nuôi chó cảnh trong phòng chống bệnh dại

Việc nuôi chó cảnh mang lại niềm vui lớn, nhưng cũng đi kèm với trách nhiệm lớn lao, đặc biệt là trong việc phòng chống bệnh dại. Mỗi chủ nuôi cần ý thức rõ ràng về vai trò của mình để bảo vệ thú cưng, bản thân và cộng đồng.

  • Tiêm phòng và tái tiêm phòng định kỳ: Đây là trách nhiệm hàng đầu và quan trọng nhất. Chủ nuôi phải đảm bảo chó của mình được tiêm vắc-xin dại theo đúng lịch trình và tiêm nhắc lại hàng năm hoặc theo khuyến nghị của thú y. Việc này không chỉ bảo vệ chó mà còn là tấm lá chắn cho sức khỏe cộng đồng.
  • Quản lý chó, không để chó chạy rông: Chủ nuôi cần luôn giữ chó trong tầm kiểm soát. Khi dắt chó ra ngoài, cần sử dụng dây xích và rọ mõm (nếu cần thiết) để ngăn ngừa các sự cố không mong muốn như cắn người, động vật khác hoặc tiếp xúc với nguồn bệnh lạ. Việc để chó chạy rông là hành vi vi phạm pháp luật và tiềm ẩn nhiều nguy cơ.
  • Đăng ký và đeo thẻ cho chó (nếu có quy định địa phương): Ở một số địa phương, việc đăng ký vật nuôi và đeo thẻ nhận dạng là bắt buộc. Điều này giúp cơ quan chức năng quản lý đàn chó hiệu quả hơn và dễ dàng truy tìm chủ nuôi khi có sự cố xảy ra.
  • Báo cáo ngay khi phát hiện chó có dấu hiệu bất thường hoặc bị cắn: Nếu chó của bạn có bất kỳ thay đổi hành vi đáng ngờ nào (hung hãn, ủ rũ quá mức, liệt, chảy dãi) hoặc bị động vật khác cắn, cần báo cáo ngay cho cơ quan thú y địa phương để được kiểm tra và xử lý kịp thời. Không nên tự ý xử lý hoặc giấu giếm thông tin.
  • Tham gia các chương trình tiêm phòng cộng đồng: Chủ nuôi nên tích cực tham gia và ủng hộ các chương trình tiêm phòng dại cộng đồng do chính quyền địa phương tổ chức. Đây là cách hiệu quả để tăng tỷ lệ miễn dịch cho toàn bộ đàn chó, góp phần loại trừ bệnh dại.

Bằng cách tuân thủ những trách nhiệm này, mỗi chủ nuôi không chỉ thể hiện tình yêu và sự quan tâm dành cho thú cưng mà còn đóng góp vào việc xây dựng một cộng đồng an toàn, khỏe mạnh và không còn nỗi lo về bệnh dại.

Tóm lại, chó cảnh có bị dại không là một câu hỏi mà mọi chủ nuôi cần nắm rõ. Thực tế, chó cảnh, dù nhỏ bé hay được chăm sóc kỹ lưỡng, không hề “miễn nhiễm” với bệnh dại. Nguy cơ thậm chí còn cao hơn ở chó con do hệ miễn dịch yếu, chưa được tiêm phòng và bản tính tò mò. Để bảo vệ chó cảnh và cộng đồng, chủ nuôi cần tiêm phòng đầy đủ và đúng lịch, quản lý chó chặt chẽ, kiểm tra sức khỏe định kỳ và nâng cao kiến thức về bệnh dại. Bằng cách hành động có trách nhiệm, chúng ta không chỉ bảo vệ thú cưng yêu quý mà còn ngăn chặn hiệu quả sự lây lan của bệnh dại, xây dựng một môi trường sống an toàn cho tất cả.

Ngày Cập Nhật: Tháng 9 17, 2025 by